BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 380

Cái tên quen thật là quen mà sao nghe như xa vời, nàng khóc như chưa bao
giờ được khóc.


Ngay khi còn ở Hồng Kông, Kiên cũng đã gửi thư thường xuyên, nhưng
suốt 10 năm qua không hề có trả lời.


Đã từng là cán bộ bộ đội, An hiểu tại sao lại không nhận được thư của
Kiên. Buổi tối, chong đèn viết tới khuya, bức thư dài, báo cho Kiên biết
mình đặt tên con là Trần Trung Dũng. Nàng không quên gửi cả ảnh của hai
mẹ con, vợ Kiên có biết cũng mặc. An cẩn thận đi gửi thư ở tận bưu điện
chính ngoài thị xã. Nàng không chịu chấp nhận một sơ suất nào nữa, lại
càng không thể nhân nhượng, anh ấy phải là của mình, phải là cha của
thằng Dũng.


Đúng một tháng sau lại về quê, chắc là sẽ có thư của Kiên.

- Thư của ai đấy hả mẹ.

Quả đúng như dự tính, Kiên mừng khôn xiết khi nhận được thư của An,
không cần úp mở gì với vợ, viết thư gửi khẩn cho An ngay. Dũng hỏi khi
thấy mẹ chăm chú đọc mãi, còn khóc nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.