BÓNG NƯỚC HỒNG KÔNG - Trang 74

mai nhưng nhanh nhẹn, cử chỉ nhẹ nhàng ân cần, nói năng có duyên và
hóm hỉnh, đó là chàng của nàng. Những ấn tượng về chàng, nỗi nhớ da diết
trong đêm lạnh, tất cả như đang vò xé lòng thôn nữ. Những thay đổi trong
lòng, trong cơ thể đàn bà đang dồn An vào thế bí tưởng như không ai có thể
giải cứu.

Không thể về quê với bụng mang dạ chửa, nàng tìm đến anh Đức để tâm
tình. Mới đặt chân vào văn phòng, đã nghe anh Đức lên tiếng:
- Anh biết, thế nào cô cũng phải tìm đến anh, chờ sẵn đây.
- Dạ, anh biết em đến ạ?
- Đêm thì Kiên mất tích, sáng sớm đã thấy em ở đây trong khi còn phép.
Anh không hiểu chuyện thì anh còn làm thủ trưởng được không?! Làm thủ
tục xuất ngũ, làm đi rồi bàn sau cô em dâu ạ. Thôi nhé.
Đây là điều không ngờ nhất, lúc chia tay anh Đức gọi mình là em dâu?!
Không biết đây là niềm vui hay nỗi buồn, An hoang mang lo lắng, nhưng
chỉ còn con đường duy nhất là nó-liều. Hãy liều đi, nàng tự nhủ.

An là người yêu của Kiên, không cưu mang thì không xong, nhưng giữ cô
ta ở lại thì sẽ xử thế nào?! Suy tính mãi cũng chẳng có cách nào hay hơn là
cho An xuất ngũ. Đức dường như đã quyết định trước chuyện của An, chỉ
còn việc thu xếp cuộc sống tương lai của cô ta là nan giải. Trong hoàn cảng
ấy, Mùi-vợ Đức lại có cách vẹn tòan hơn, thế là mọi sự an bài, Đức thầm
cảm ơn vợ về điều đó.

An ra quân và về ở với chị Mùi, vợ anh Đức. Trong hoàn cảnh kinh tế cả
nước sa sút, An bương trải ngoài chợ nhằm bớt gánh nặng cho họ, mỗi
ngày một gánh rau ngót, không lời lãi nhiều nhưng cũng đủ bữa rau bữa
cháo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.