BÓNG RẮN - Trang 105

Chiếc cổng thô bạo khạc chúng tôi ra bên trên thành phố Cairo chừng vài
trăm mét. Tôi thấy mình đang rơi tự do qua khí trời đêm mát lạnh rớt xuống
ánh đèn thành phố bên dưới.

Tôi không hoảng loạn. Tôi đã có thể đưa ra bất cứ một đống lời chú nào để
thoát khỏi tình huống này đấy chứ. Tôi đã có thể biến thành hình dạng một
con diều hâu (loại chim săn mồi ấy, chứ không phải cái loại có dây buộc
đâu), mặc cho đấy không phải là cách thức di chuyển yêu thích của tôi.
Trước khi tôi kịp xem kế hoạch hành động là gì thì Leonid đã chộp lấy tay
tôi.

Hướng gió thay đổi. Bỗng nhiên chúng tôi lại đanh trượt qua thành phố hạ
xuống một cách có điều tiết. Chúng tôi hạ cánh nhẹ nhàng xuống vùng sa
mạc ngay ngoài phạm vi thành phố gần một cụm những tàn tích mà dựa
trên kinh nghiệm thì tôi biết ngay nơi này che giấu lối vào Vùng Một.

Tôi kinh ngạc nhìn Leonid. “Cậu vừa gọi đến quyền năng của thần Shu!”

“Shu,” Leonid quả quyết nói. “Phải. Khi cần thiết. Tôi có làm... bị cấm.”

Tôi mìm cười rạng rỡ. “Cậu thông minh quá! Cậu tự học lấy con đường của
các thần à? Tôi biết phải có lý do vì sao tôi đã không biến cậu thành con sên
vàng mà.”

Hai mắt Leonid mở lớn. “Đừng thành sên vàng! Làm ơn!”

“Là lời khen đấy, ngốc ạ,” tôi bảo. “Bị cấm là tốt! Sadie thích mấy trò cấm
đoán lắm! Nào, ta đi thôi. Cậu cần phải gặp chú tôi.”

Chắc chắn Carter sẽ mô tả thành phố ngầm tới tận cùng chi tiết, với kích
thước chính xác của từng phòng, lịch sử chán ngắt của từng pho tượng hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.