BÓNG RẮN - Trang 224

buồn nôn đến vậy.

Zia và tôi toàn thân ướt sũng, lấm lem bùn đất sau cuộc lội sông Nile,

nhưng Setne lại trông chỉn chu tươm tất – quần jean áo sơ mi ủi thẳng thớm,
mái tóc chải phồng kiểu Elvis hoàn hảo, đôi giày trắng không tí bụi. Điều
này làm tôi ghét cay ghét đắng đến nỗi, tôi lảo đảo đi ra phía ánh nắng và
nôn phọt vào hắn. Không may là bụng tôi đang trống rỗng, và vì hắn là một
hồn ma, nên chẳng có gì nhiều xảy ra.

"Này anh bạn!" Setne vừa nói vừa chỉnh lại cái vòng cổ chữ ankh

bằng vàng, rồi vuốt thẳng áo khoác. "Tôn trọng chút đi, được không? Tôi
vừa mới gia ân cho cậu cơ mà."

"Ân á?" tôi cố nuốt ngược vào cái vị kinh khủng trong miệng. Đừng

bao giờ -"

"Không bao giờ là Hapi nữa," Zia tiếp lời. "Không bao giờ."
"Ôi, thôi nào!" Setne dang tay ra "Đó là một chuyến đi suôn sẻ cơ

mà! Nhìn xem, ngay cả con thuyền của cậu cũng đến đây được kìa."

Tôi nheo mắt nhìn. Chủ yếu quanh chúng tôi là sa mạc phẳng lì lô

nhô đá, như trên bề mặt sao Hỏa; nhưng neo trên cồn cát gần đó là con
thuyền Nữ hoàng Ai Cập có đôi chút hỏng hóc. Đuôi tàu không bị cháy
nữa, nhưng con thuyền trông như bị hư hỏng nặng hơn sau chuyến đi vừa
rồi. Một đoạn lan can bị gãy. Một ống khói nghiêng hẳn trông rất nguy. Vì
lý do nào đó, một mảnh vảy cá trơn nhớt to đùng đang mắc trên buồng hoa
tiêu như chiếc dù lượn bị rách toạc.

Zia lầm bầm, "Ôi, trời đất thánh thần Ai Cập ơi- đừng nói đó là chiếc

khố của Hapi."

Thuyền trưởng Lưỡi Rìu Vấy Máu đang đứng ngay mũi tàu nhìn về

phía chúng tôi. Hắn chẳng biểu cảm gì, vì có đầu là lưỡi rìu mà, nhưng nhì
cái cách hắn khoanh tay, tôi có thể nói hắn không phải là đội nhà của Hapi
được.

"Ngươi sửa tàu được không?" Tôi hỏi hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.