BÓNG RẮN - Trang 303

Miệng mồm tôi có cảm giác như đóng đầy keo. Tôi muốn bảo nó thôi

hãy quên hết mọi chuyện đi.

Nhìn thấy nó nơi cột tháp, cùng cái bóng khổng lồ quấn lượn về phía

chân trời... Tôi chỉ biết là chuyện gì đó sẽ không ổn. Cái bóng sẽ tấn công.
Lời chú sẽ phản ứng ngược hay sao đó.

Sadie gợi cho tôi nhớ đến mẹ chúng tôi thật nhiều. Tôi không thể xóa

đi ấn tượng rằng chúng tôi đang lặp lại vết xe lịch sử. Cha mẹ chúng tôi
trước đây từng một lần ra sức cản trở Apophis, nơi cột tháp Cleopatra’s
Needle, và mẹ tôi đã chết. Tôi đã trải qua bao năm ròng chứng kiến cha
mình đối mặt với mặc cảm tội lỗi của mình. Nếu giờ đây tôi đứng yên để
mặc Sadie bị làm hại...

Zia nắm lấy tay tôi. Những ngón tay của cô ấy đang run rẩy, nhưng tôi

thấy biết ơn có cô ấy hiện diện nơi này. “Chuyện này sẽ có tác dụng,” cô
hứa.

Sadie thổi hất đi một cộng tóc khỏi mặt. “Nghe lời bạn gái anh đi,

Carter. Và thôi đừng có làm em phân tâm nữa.”

Con bé nghe như cáu tiết, nhưng trong mắt nó không có chút bực bội

nào. Sadie hiểu mối quan ngại của tôi rõ như là nó biết bí danh của tôi vậy.
Nó cũng đang sợ hãi giống như tôi, nhưng nó đang cố trấn an tôi, theo cái
cách đáng ghét của riêng nó.

“Em làm tiếp được chưa?” nó hỏi.
“Chúc may mắn,” tôi cố thốt ra lời.
Sadie gật đầu.
Con bé chạm vào tượng của cái bóng và bắt đầu ngâm nga.
Tôi thấy sợ rằng những con sóng từ Hỗn Mang sẽ cuốn tan bức tượng,

hay thậm chí còn tệ hơn, là sẽ dìm Sadie xuống. Nhưng thay vì vậy, cái
bóng của con rắn bắt đầu quẫy đập. Nó chầm chậm teo lại, mình quằn quại
mồm đớp táp như thể đang bị cái roi chăn bò quất vào. Bức tượng thấm hút
bóng tối. Chẳng mấy chốc cái bóng biến mất hẳn, còn bức tượng đen thui.
Sadie đọc lên một lời chú trói buộc đơn giản vào bức tượng: “Hi-nehm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.