BÓNG RẮN - Trang 311

Ngược dòng sông, ánh sáng chói chang tỏa ra từ bóng tối.
Zia hít vào rõ sâu. “Ra,” cô nói. “Con thuyền mặt trời đang tiến đến.”
Khi ánh sáng di chuyển đến gần hơn, tôi nhận ra Zia nói đúng. Cánh

buồm vàng-trắng soi rọi tia sáng. Những quả cầu sáng rực nhẹ nhàng lượn
qua lượn lại trên boong tàu. Sobek vị thần đầu cá sấu đang đứng ở mũi tàu,
cầm một cây gậy to gạt phăng đi đôi ba con quái vật dưới sông. Và đang
ngự trên chiếc ngai rực lửa ngay chính giữa thuyền mặt trời là thần Ra quen
thuộc.

“Oooooooi!” ông gọi lớn vọng qua mặt nước. “Chúng ta có bánh quy!”
Sadie hôn lên má Bes. “Ông thông minh tuyệt đỉnh!”
“Ê này,” vị thần chú lùn lẩm bẩm. “Cô sẽ làm Tawaret ghen cho mà

xem. Chỉ tình cờ là thời điểm được phù hợp thôi mà. Nếu như nhỡ con
thuyền mặt trời, thì chúng ta sẽ xui tận mạng ngay.”

Ý nghĩ ấy làm tôi rùng mình.
Hằng bao thiên niên kỷ nay, thần Ra đã theo một chu kỳ - bơi thuyền

vào Cõi Âm lúc hoàng hôn, đi dọc theo con Sông của Màn đêm cho đến khi
ông ấy lại trồi lên thế giới người bình thường vào bình minh. Nhưng đấy là
cuộc hành trình một chiều, và con thuyền tuân theo thời gian biểu sít sao.

Khi thần Ra đi ngang qua vô số những Ngôi nhà của Màn đêm, thì

cổng của những nơi này sẽ đóng lại cho đến đêm kế tiếp, khiến cho những
kẻ du hành là người phàm như chúng tôi đây rất dễ bị mắc kẹt. Sadie và tôi
trước đây từng kinh qua vụ này, và không hay ho vui vẻ gì cho cam.

Khi con thuyền mặt trời dạt vào bờ, Bes cười nhếch một bên miệng với

chúng tôi. “Sẵn sàng chưa, mấy nhóc? Ta có cảm giác rằng mọi chuyện trên
thế giới người thường sẽ không được dễ chịu đâu.”

Đây là điều phi ngạc nhiên đầu tiên tôi nghe được cả ngày hôm nay.
Những ánh đèn đang tỏa sang thả dài ván cầu, và chúng tôi leo lên

thuyền để chào đón điều có thể là lần mặt trời mọc cuối cùng trong lịch sử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.