BÓNG RẮN - Trang 318

đầu anh ấy mới ngẩng lên khỏi hai gối. Carter kể cho tôi nghe về chuyến
hành trình cùng Zia băng qua serapeum, và trận tàn phá trên con thuyền Nữ
Hoàng Ai Cập
.

Thần Ra – à không là Zia- đứng trên mũi tàu giữa Sobek và Bes, hết

mức thận trọng không nhìn về phía chúng tôi.

“Vậy ra là anh đã bảo với cô ấy sẽ ổn thôi,” tôi kết lại. “Anh đã

khuyến khích Zia giúp cho thần Ra. Rồi giờ đây anh lại đang ân hận.”

“Em trách anh sao?” Carter hỏi.
“Cả hai chúng ta đều làm vật chủ cho thần,” tôi nói. “Không cần phải

suốt đời. Và cô ấy vẫn là Zia. Với lại, chúng ta đang tiến vào cuộc chiến.
Nếu chúng ta không sống sót, anh có muốn trải qua những giờ cuối cùng
của anh chối bỏ cô ấy không?”

Carter săm soi vẻ mặt tôi. “Chuyện gì đã xảy ra cho Walt?”
A… ngay tim đen. Đôi khi, có vẻ như Carter biết rõ bí danh của tôi

cũng như tôi biết được tên anh ấy.

“Em… em không biết rõ lắm. Anh ấy còn sống, nhưng chỉ là nhờ -“
“Cậu ta đang làm vật chủ cho Anubis,” Carter nói nốt.
“Anh biết hả?”
Carter lắc đầu. “Nhìn thấy vẻ mặt đó của em anh mới biết. Nhưng

như thế là hợp lý. Walt có cái tài… tài gì gì đấy. Tài chạm tay vào là hóa
thành tro xám ấy. Pháp thuật là chết chóc.”

Tôi không thể đối đáp lại. Tôi ra sau này là để an ủi Carter và trấn an

anh rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Giờ đây, chẳng biết thế nào, mà anh ấy
lại xoay sở đổi ngược được thế cờ.

Carter thoáng đặt tay lên đầu gối tôi. “Chuyện này có thể có tác dụng,

em gái à. Anubis có thể giữ cho Walt sống, Walt có thể có một cuộc sống
bình thường.”

“Anh gọi thế là bình thường à?”
“Anubis chưa từng có một vật chủ là con người. Đây là cơ hội cho

cậu ta có được một thân thể thực thụ, được làm người bằng da bằng thịt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.