BÓNG RẮN - Trang 384

22 – ĐIỆU WALT CUỐI CÙNG (LÚC NÀY THÔI)

ANH ẤY LẠI THAY ĐỔI BỘ DẠNG MỘT LẦN NỮA
Mấy chiếc bùa hộ mệnh của anh đã biến mất, chỉ trừ một cái – chiếc

bùa chữ shen, giống của tôi. Anh mặc chiếc áo ôm sát màu đen, quần jean
đen, áo khoác da đen và đôi ủng đen – một sự kết hợp phong cách ăn mặc
giữa thần Anubis và Walt, nhưng lại khiến anh trông hoàn toàn lạ lẫm và
mới mẻ. Chỉ có đôi mắt anh vẫn quen thuộc – nồng ấm, màu nâu tối, và
đáng yêu. Khi anh cười, tim tôi lại xao xuyến như mọi khi.

“Vậy ra,” tôi mở miệng, “đây lại là một lời chào tạm biệt khác nữa à?

Hôm nay em đã có quá nhiều lời tạm biệt rồi.”

“Thật sự thì,” Walt nói, “là lời chào thì đúng hơn. Tôi tên Walt Stone,

đến từ Seatle. Tôi muốn gia nhập hội này.”

Anh đưa tay ra, miệng vẫn mỉm cười ma mãnh. Anh đang lặp lại

chính xác từng chữ trong lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, vào mùa xuân
năm ngoái khi anh đến nhà Brooklyn.

Thay vì bắt tay, tôi đấm vào ngực anh.
“Ôi,” anh la lên. Nhưng tôi thừa biết cú đấm đó làm đau gì anh. Ngực

anh khá rắn chắc.

“Anh nghĩ là anh hòa nhập với một vị thần rồi gây ngạc nhiên cho em

bằng cách đó sao?” tôi vặn vẹo. “À, nhân tiện xin nói cho các vị biết, thật ra
tôi có đến hai bộ óc trong một cơ thể
. Em không mong đợi một điều ngạc
nhiên như thế đâu.”

“Anh đã cố nói với em,” Walt giải thích. “Nhiều lần rồi. Cả Anubis

cũng vậy. Nhưng lúc nào cũng bị gián đoạn. Đa phần là do em nói nhiều
quá.”

“Không cần biện minh.” Tôi khoanh tay và cau có hết mức có thể.

“Mẹ em đã khuyên em đừng quá khắt khe với anh bởi vì mọi thứ còn quá
mới mẻ với anh. Nhưng em vẫn đang cáu đây. Anh biết mà, thích người ta
đã quá rồi, đâu cần họ biến thành một vị thần mà em cũng thích.”

“Vậy là em thật sự thích anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.