BÓNG RẮN - Trang 82

“Sadie!” Drew vòng tay ôm tôi. Mùi nước hoa của cô ả là sự pha trộn giữa
hương hoa hồng và khí gas cay mắt. “Cưng ở đây thật vui quá. Nếu mình
mà biết cưng sẽ đến dự, thì cưng đã có thể đi cùng xe limo với bọn này
rồi!”

Đám bạn cô ả cùng “ôi" lên một tiếng đồng cảm và nhoẻn cười để chứng tỏ
là cả bọn không phải câm như hến. Mấy cô nàng ăn vận gần giống nhau,
trong mấy bộ đồ lụa hàng thiết kế riêng mà chắc hẳn là bố mẹ họ đã mua
cho trong tuần lễ thời trang vừa rồi. Drew là cô nàng cao nhất và cũng là
đỏm dáng nhất (tôi dùng từ này như lời sỉ nhục ấy) với chì kẻ mắt màu
hồng xấu kinh cùng những lọn tóc đen xoăn tít mà hẳn là chiến dịch của
riêng cô nàng hòng mang lại những kiểu tóc uốn của những năm 80. Drew
đeo mặt dây chuyền - một chữ D bằng kim cương và bạch kim - có thể đấy
là chữ cái đầu tên cô ả, hay là điểm số trung bình của cô nàng không chừng.

Tôi cười gượng. “Limo à, ái chà. Cảm ơn nhiều nhé. Nhưng mà này, giữa
cậu, các bạn của cậu cùng cái tôi của các cậu ấy mà, tớ không nghĩ là còn
thừa ra được chỗ nào nữa đâu.”

Drew bĩu môi. “Nói vậy không hay đâu, cưng à! Walt đâu rồi? Cậu bé đáng
thương vẫn còn ốm ư?”

Sau lưng Drew, vài con nhỏ ho ho vào nắm tay, bắt chước lấy Walt.

Tôi những muốn thò tay vào Cõi Âm mà lôi đũa phép ra để biến cả lũ này
thành dòi bọ cho vịt ăn. Tôi biết chắc mình có thể làm việc này, mà tôi
không nghĩ lại có ai nhớ nhung gì đến bọn ấy, nhưng tôi kìm tính nóng lại.

Ngày đầu tiên đến trường Lacy từng cảnh báo cho tôi về Drew. Có vẻ như
hai cô nàng này từng đi dự trại hè nào đó cùng nhau - blah blah tôi không
thật sự lắng nghe đến chi tiết - và ở đấy Drew đã hành xử như là một nữ bạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.