BÔNG SEN VÀNG - Trang 110

xảy ra tưởng như mới hôm nào, vậy mà... đã gần hai chục năm!... Cậu nho
Sắc, giờ là ông cử Sắc. Mình đã có ba mặt con!...

Chị cử Sắc bồi hồi, tay đưa thoi thỉnh thoảng con thoi tuột ra ngoài

đường dệt. Chị lại nhìn ra gian nhà ngoài, thấy chồng đã đặt bút xuống án
thư, vẻ mặt thư thái nhai trầu ngon lành. Chị ngắm kỹ lại gương mặt thanh
tú của chồng. Cười thoáng. Chị bước đến ngồi xuống mé phản đối diện với
chồng. Thấy vợ có chuyện gì muốn hỏi, anh cử Sắc vui vẻ đon đả ngay:

- Mình có chuyện chi à?
Chị cử Sắc đặt vào tay chồng thêm miếng trầu têm sẵn, giọng lo lắng:
- Nhà không để ý chứ gần đây bé Côn và cả bé Khiêm nữa lẻn ra chơi

ngoài cửa Đông Ba, hay trong ngõ chợ? Nhiều lần bé Côn đi một mình,
hoặc đi với trò Quang, trò Tuấn. Cũng có lúc bé Khiêm cùng đi với em.

- Mình không tra hỏi các con à?
- Có. Mỗi lần các con đi chơi ở phía ngoài đó về, tôi đều hỏi. Cả hai đứa

đều nói ra sông Đông Ba đua thuyền mo cau, có lúc đi theo chú phó Tràng
học vẽ, học khắc gỗ. Hôm mới rồi nó biểu đi xem Tây bắc cầu ngoài bến
Nhà Tiền. Đôi lúc thấy con nó có vẻ lúng túng trong cách nói nữa.

- À! Tôi nhớ ra rồi! Có vài lần tôi nhìn thấy bé Côn chép bài học vào hai

quyển? Nó chép như vậy để làm gì hề?

Vẻ mặt anh cử Sắc hơi tư lự. Chị cử Sắc giọng lo lắng:
- Con nó sớm khôn, mừng mà cũng lo!
- Bé Côn sớm có óc "kiến kim chi cổ". Dầu vậy, nó có thể bị những đứa

trẻ hư hỏng lôi kéo nó, cám dỗ nó.

- Lát nữa các con về, nhà tra vấn ngay nhé.
Anh Sắc nhìn vợ cười, trao lại miếng trầu cho vợ:
- Mình cất đi, lát nữa cơm xong hãy ăn, nhai nhiều trầu rát lưỡi quá.

- Nhà...ch...ê...trầu...em... đó nha - Chị cử Sắc nói trêu lườm yêu anh cử

Sắc.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.