BÔNG SEN VÀNG - Trang 21

hay đi dạy học cho nhiều người biết chữ, hay cày ruộng có thêm nhiều thóc
gạo, ai cũng được ăn no. Con nghĩ vậy, có phải không thưa cha?

Anh cử Sắc chưa trả lời cho Côn mà hỏi Khiêm:

- Em nó giãi bày lý lẽ vậy, con là anh, thấy sao?
- Dạ... dạ... thưa cha, em con nói rõ ra thì nghe cũng ... cũng phải, cha ạ.

Nhưng mà...

- Nhưng mà, gì nữa - Anh cử Sắc hỏi Khiêm.

- Nhưng mà em Côn nó khôn lắm. Nó nói cách chi nghe đều xuôi cả.
- Anh Khiêm khen em như rứa, em buồn lắm. Em có khi nào nói việc

ngược thành xuôi, xuôi thành ngược đâu?

- Em Côn của con dầu có khôn đến mấy, vẫn là em của con. Con là anh,

nói với em, phải nói lời chính ngôn, con ạ.

- Dạ, con đã rõ, thưa cha. Côn sốt ruột:
- Cha ơi, cha kể tiếp nước ta sau khi bị người Tây dương đô hộ, vua Tự

Đức chết, rồi sao nữa, cha?

- Khuya rồi con ạ. Các con sang giường ngủ. Hôm sau cha lại kể cho các

con nghe.

*
Cơn mưa mùa hạ vừa dứt, trời lại đầy sao. Trăng cuối tháng chưa mọc.

Khiêm, Côn chép xong bài sớm. Chị cử Sắc vẫn một mình một đèn ngồi
trong buồng mắc sợi vào go, chuẩn bị dệt tấm vải mới. Anh cử Sắc xếp
sách lại, rời khỏi án thư bước tới phản, nơi hai con đang ngồi đợi nghe cha
kể tiếp chuyện ngày Quốc hận.

- Côn lấy cho cha cái gối xếp để cha tựa! Côn sang giường cha bê đến bộ

gối xếp ba tầng, Khiêm biết tính cha, lúc nói chuyện với bạn, lúc kể chuyện
cho con nghe, lúc ngồi viết sách, thơ, phú thường có chén rượu nhấp một tí
thấm giọng. Khiêm lặng lẽ đến bàn thờ lấy nậm rượu, một chén bạch định,
rót đầy rượu, đặt bên cạnh cha.

- Các con ngồi vào. Côn nũng cha:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.