BÓNG TỐI GIAM CẦM - Trang 112

tôi ra ngoài đêm nay không - chẳng thể nào biết được tôi đang ở chỗ quái
nào cả. Có thể tôi chỉ đang ở cách nơi mình sống ba khối nhà, hoặc đang ở
một đất nước hoàn toàn khác. Suy nghĩ đó dày vò tôi, Mexico rất gần với
California, nhưng lại quá xa với bất kì hi vọng được cứu thoát nào. Giọng
của Caleb xâm nhập vào dòng suy nghĩ của tôi, “Em đói không?” hắn nói
từ phía sau tôi, rất xa phía sau.

Tôi không nhìn lại hắn, chỉ mải thu vào bóng tôi bên ngoài, bị sao lãng

bởi tất cả mọi thứ. Tôi xoay sở nói, “Kiểu như thế”.

“À thì, đó ‘kiểu như’ là một câu hỏi có hay không. Tôi sẽ rất biết ơn nếu

em trả lời rõ ràng hơn, và đối diện với tôi khi nói chuyện.” Tôi dứt mắt
khỏi khung cửa sổ và nhìn hắn. Hắn lại đeo nụ cười tươi rói lên mặt lần
nữa. Chính nụ cười đó là nguyên nhân gây ra sự rối loạn trong lòng tôi.
Trong bóng tối, nó khiến tôi quằn quại khổ sở, trong ánh sáng – nó gần như
khiến tôi tê liệt.

“Tôi xin lỗi, thưa Chủ Nhân,” tôi nói, lấy lại bình tĩnh. “Vâng…tôi đói.”

Tôi quay về phía cửa sổ và siết lấy các chấn song. Những lời hắn nói vang
vọng trong đầu tôi, “Em thật tuyệt. Tôi yêu cái mông nhỏ chặt khít của
em.”

“Có thịt gà và cơm, hoặc món tamale. Em thích món nào hơn?”
“Ừm, cơm?” Tôi đáp, quay lại lần nữa. Kể cả chuyện này cũng giống

như một bài kiểm tra, một trò chơi vậy. Tôi không thấy đói lắm, nhưng lại
sợ nếu không chịu ăn, tôi sẽ phải quay lại phòng giam của mình. Hắn lấy
đồ ăn thừa trong tủ lạnh ra rồi cho lên một chiếc đĩa. Đảm đang quá thể.

“Tôi đang chuẩn bị ăn vào lúc em quyết định sẽ tạo một… sự kiện nho

nhỏ.” Hắn hờ hững nói, như thể chúng tôi đang trò chuyện về cách phối
màu của căn phòng vậy. Hắn khẽ thận trọng đóng lại cửa lò vi sóng rồi đặt
giờ, bắt tay vào công việc thường nhật. Sự kiện nho nhỏ. Hắn đã ở bên
trong tôi, rất sâu. Một cơn đau nhói lên cùng lúc với nỗi khao khát xốn
xang. Dạ dày tôi thắt lại. Sự kiện sao.

Cái mà hắn gọi là sự kiện chính là một việc trọng đại thay đổi cả cuộc

đời. Tôi sẽ không bao giờ còn như trước nữa, và chuyện đó có vẻ chẳng hề
quan trọng với hắn. Tôi nhanh chóng chớp mắt. Không được khóc, Livvie.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.