BÓNG TỐI VÀ CÔ ĐƠN - Trang 120

Brechter còn lại một mình và ngọn đèn phụt tắt.

****************

Mười lăm phút sau, sau một cuộc nói chuyện ngắn qua điện thoại với Louis
Sivet, Coplan rời Feuilleraie (căn nhà nằm ở ngoại ô Paris và là nơi một số
những kẻ tình nghi tạm thời bị giữ lại cho những nhu cầu của một nhiệm vụ
đặc biệt) và lên chiếc xe D.S lao về phía giao lộ Pleyel.
Khi Sivet ra khỏi tàu điện ngầm, Coplan đón hắn đi một đoạn đường
khoảng ba mươi mét về phía trước. Rồi sau khi đã chắc chắn là không có ai
theo dõi người phóng viên, anh bước vội bắt tin hắn.
- Chào. – Anh nói. Tôi mong yêu cầu của tôi không làm phiền anh quá
đáng?
- Trái lại là đằng khác! – Sivet phản đối. – Nếu anh biết tôi sốt ruột dồn
Faltière vào bước đường cùng đến như thế nào! Chắc chắn hơn cả anh. Và
tôi. Đó là tất cả tương lai của tôi đang bị thử thách. Nếu Raymond không
hoàn toàn trực tiếp trong vấn đề tài chính của anh ta, thì tôi sẽ rơi vào tình
trạng khó gỡ.
- Anh đừng hoang mang quá như vậy, anh bạn. Dù sao Faltière không phải
là một tên khốn kiếp.
- Không, chắc chắn là không. Mà là một gã ngờ ngệch và cũng có thể tệ
hơn nữa.
- Cú điện thoại của anh không khiến anh ta ngạc nhiên sao?
- Có, một chút thôi. Ngay lúc đó, anh ấy có vẻ hiểu, anh ấy còn đề nghị tôi
dời cuộc gặp lại ngày hôm sau ở văn phòng. Anh ấy đang làm việc và hơn
nữa tôi nghĩ anh ấy không muốn tiếp người lạ trong căn nhà của mình ở
Soisy.
- Tại sao?
- Tôi nghĩ là do tự ái? Theo như anh ấy giải thích với tôi, đó là căn nhà kiểu
dáng Loucheur, đúng ra là cũ lắm rồi và không sang sang trọng.
- Cái chính là cuối cùng anh ta cũng đã chấp nhận?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.