BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 14

“Ồ, vậy thì cái gì đây?” Tôi hỏi, huơ tay về phía cậu ấy. “Bồ trông như

mình đang trên đường tới dự bữa tối ngon miệng chứ không phải là cái chết
khả dĩ và hình phạt chặt tay chân ấy.”

Mal cười to. “Bồ lo hơi quá rồi. Đức vua đã gửi đến một nhóm Tiết Hỏa

Sư để yểm hộ tàu rồi, chưa kể đến mấy tên Độc Tâm Y đáng sợ kia nữa.
Chúng ta còn có súng trường,” cậu ấy nói và vỗ nhẹ khẩu súng sau lưng
mình. “Sẽ ổn thôi.”

“Một cây súng sẽ chẳng làm nên khác biệt gì nếu chúng ta bị tấn công ác

liệt.”

Mal thoáng nhìn tôi sửng sốt. “Dạo này bồ bị sao vậy? Bồ thậm chí còn

cau có hơn bình thường nữa. Và nhìn bồ tệ quá.”

“Cảm ơn,” tôi làu bàu. “Dạo này mình không ngủ được.”
“Còn gì mới hơn không?”
Tất nhiên là cậu ấy đúng. Tôi chưa bao giờ ngủ ngon cả. Nhưng mấy ngày

gần đây tình trạng đó ngày càng tệ hơn. Thánh thần biết tôi có hàng ngàn lý
do xác đáng để sợ hãi trước chuyện tiến vào Vực, những lý do chung mà
người nào trong trung đoàn cũng biết, những người xui xẻo đã bị chọn cho
chuyến vượt đường lần này. Nhưng có một thứ gì khác, một cảm giác e ngại
sâu sắc hơn mà tôi không thể gọi tên.

Tôi liếc nhìn Mal. Đã từng có một thời tôi có thể nói cho cậu ấy nghe tất

cả mọi chuyện, “Mình chỉ có chút... linh cảm.”

“Bồ đừng lo lắng nữa. Có thể họ sẽ đưa Mikhael lên tàu. Mấy con volcra

chỉ cần nhìn thấy vòng bụng béo tròn ngon lành của cậu ta thì sẽ chẳng thèm
bọn mình nữa đâu.”

Thốt nhiên, một hồi ức chợt ùa về: Mal và tôi, hai đứa ngồi cạnh nhau

trên ghế trong thư viện của ngài Công tước, lật giở từng trang trong một
quyển sách lớn được bọc bằng da thuộc. Tình cờ chúng tôi bắt gặp hình
minh họa cho một con volcra: Những bộ móng dài ngoằng dơ bẩn; đôi cánh
trụi lông chỉ còn da; và hàm răng sắc nhọn như dao cạo dùng để ăn thịt
người. Chúng bị mù bẩm sinh vì phải sinh sống và săn bắt ở vùng Vực Tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.