BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 43

“Thần không...” Tôi ấp úng. Tôi nhớ được những gì? Nỗi kinh hoàng.

Bóng tối. Đau đớn. Máu của Mal. Sự sống dần trôi khỏi người cậu ấy dưới
tay tôi. Cơn cuồng nộ đã lấp đầy bản thân vì ý nghĩ mình hoàn toàn bất lực.

“Đưa tay ra,” Hắc Y cất giọng.
“Cái gì?”
“Chúng ta phí thời gian đủ rồi. Đưa tay ra.”
Nỗi sợ hãi lạnh giá tràn ngập khắp người tôi. Tôi hoảng loạn nhìn xung

quanh, nhưng không có sự trợ giúp nào cả. Binh lính nhìn về phía trước,
khuôn mặt trơ như gỗ đá. Những người sống sót trên tàu có vẻ khiếp sợ và
mệt mỏi. Những Grisha ném cho tôi ánh nhìn hiếu kì. Cô gái mặc đồ xanh
đang nhếch mép cười. Khuôn mặt của Mal càng tới nhạt, nhưng không hề có
câu trả lời trong đôi mắt của cậu ấy.

Tôi run rẩy đưa tay trái ra.
“Kéo tay áo lên.”
“Thần không làm gì cả.” Tôi dự tính nói to để khẳng định điều đó, nhưng

giọng nói của tôi chỉ nghe yếu ớt và hoảng sợ.

Hắc Y nhìn tôi chờ đợi. Tôi xắn tay áo lên.
Anh ta xòe tay ra và nỗi kinh hoàng vây lấy tôi khi tôi nhìn thấy thứ gì

màu đen xoay vòng trong không khí như mực viết tràn ra từ lòng bàn tay
anh ta.

“Bây giờ,” anh ta nói với cùng giọng điệu nhẹ nhàng dùng để trò chuyện,

như thể chúng tôi đang ngồi uống trà cùng nhau, như thể tôi không phải
đang run rẩy đứng trước anh ta, “hãy xem cô có thể làm được gì.”

Anh ta chắp tay lại và có tiếng gì như sấm chớp vang lên. Tôi thở dốc khi

màn đêm gợn sóng dần lan rộng từ đôi tay ấy và tuôn ra quấn lấy tôi lẫn đám
đông như những đợt sóng màu đen.

Tôi đã bị mù. Cả căn phòng biến mất. Mọi thứ đều biến mất. Tôi gào thét

trong kinh sợ khi nhận ra từng ngón tay siết chặt của Hắc Y trên cổ tay
mình. Bỗng nhiên, nỗi sợ của tôi dần tan đi. Nó vẫn còn đó, rúm ró như một
con thú bên trong tôi, nhưng nó đã bị đẩy lùi bởi thứ gì an tĩnh, kiên định và
quyền năng, thứ gì đó mơ hồ quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.