BÓNG TỐI VÀ XƯƠNG TRẮNG - Trang 98

“Ồ không! Ngài ấy hầu như không bao giờ dùng bữa cùng chúng ta cả,”

cô ta trả lời.

Tôi nhướng mày. Mọi người xắng xít cả lên chỉ vì chuyện ai ngồi gần ngài

Hắc Y nhất, còn nhân vật chính thì không buồn xuất hiện sao?

Những đĩa đựng bánh mì lúa mạch và cá trích muối được đặt trước mặt

chúng tôi, và tôi phải ngăn mình không kêu lên. Tôi ghét cá trích. Nhưng
may mắn thay, có rất nhiều bánh mì và, tôi kinh ngạc nhận ra, cả những quả
mận hái từ nhà kính được cắt thành từng lát. Một người hầu đem đến cho
chúng tôi trà nóng rót từ một trong số những ấm samovar lớn.

“Đường!” Tôi reo lên trong khi anh ta cúi đầu chào trước mặt.
Marie và Nadia đưa mắt nhìn nhau và tôi đỏ mặt. Đường ăn đã bị hạn chế

ở Ravka trong vòng một trăm năm qua, nhưng rõ ràng nó không hề khan
hiếm ở Tiểu Điện chút nào.

Một nhóm Tiết Độ Sư khác nhập bọn với chúng tôi, và sau màn giới thiệu

chóng vánh, họ bắt đầu vây lấy tôi với vô số câu hỏi.

Tôi đến từ đâu? Phía Bắc (Mal và tôi chưa bao giờ nói dối về quê quán

của mình. Chúng tôi chỉ không nói hết sự thật.)

Tôi có thật là một người vẽ bản đồ không? Đúng vậy.
Có phải tôi đã bị người Fjerda tấn công không? Đúng vậy.
Tôi đã giết bao nhiêu con volcra? Không con nào cả.
Họ đều có vẻ thất vọng vì câu trả lời cuối cùng, đặc biệt là cánh con trai.
“Nhưng tôi nghe đồn cô đã giết hàng trăm con khi đoàn tàu bị tấn công!”

một thiếu niên tên Ivo với ngoại hình mập mạp giống một con chồn vizon
phản đối.

“Chà, không phải tôi,” tôi trả lời, và sau đó cân nhắc lại. “Ít nhất thì tôi

nghĩ là không phải tôi. Tôi... ừa...đã ngất xỉu.”

“Cô ngất xỉu sao?” Ivo trông có vẻ hoảng hồn.
Tôi cực kì biết ơn khi cảm thấy cú vỗ nhẹ trên vai và nhận ra Genya đã

đến giải thoát mình.

“Chúng ta đi chứ?” cô ấy hỏi, lờ tịt những người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.