BÔNG UẤT KIM HƯƠNG ĐEN - Trang 43

Alexandre Dumas

Bông Uất Kim Hương đen

Dịch giả: Ngọc Thông

Chương 6

Mỹ Lan nằm dài trên giường nhưng không ngủ, cứ thao thức mãi, Nàng
giận Văn Bách lắm, phân vân không hiểu cảm tình sâu đậm nhất của chàng
dành cho ai, những bông hoa hay nàng? Nàng chưa bao giờ được thấy hoặc
nghe anh bày tỏ một hành động hay cử chỉ nào khả dĩ được xem như anh
quý mến nàng thực sự cả. Cho nên nhiều khi nàng nghĩ hình như Văn Bách
đối xử với nàng tử tế là chỉ vì anh đang cố vớt vát những mất mát, những
cô đơn khi phải sống những ngày đen tối trong ngục tù mà thôi. Nhưng
mục tiêu chính là tham vọng riêng của anh: Trồng được cây hoa Uất Kim
Hương đen. Tình cảm của Văn Bách đối với nàng gần như chỉ là tình cảm
của một người anh trai với cô em gái, thế thôi! Và cô em gái ấy là người
duy nhất giúp anh thực hiện tham vọng của mình. Nhưng suy đi nghĩ lại,
Mỹ Lan nhận thấy nàng không tài nào ghét được Văn Bách. Nơi anh, cô
một cái gì cuốn hút nàng. Không! Nàng quyết định rồi, nàng sẽ không đến
gặp chàng nữa, nàng sẽ tự tay trồng lấy cây hoa Uất Kim Hương cho đến
khi thành công. Mỹ Lan ngồi dậy đi lấy thánh kinh.

Rồi khi ánh bình minh ló dạng, Mỹ Lan vẫn ngồi trên giường với quyển
sách của mình. Nàng đã viết được một ít chữ, nàng hy vọng sau một tuần
tập viết, sẽ viết được thơ cho Văn Bách để nói về cây hoa Uất Kim Hương
cho anh biết.

Sáng hôm đó, Văn Bách mệt mỏi thức dậy, anh tự hỏi giờ nào Mỹ Lan sẽ
đến thăm mình chiều nay. Anh thầm trách anh sao lại vụng về vô ý nói
trắng với Mỹ Lan là anh yêu hoa Uất Kim Hương thật nhiều. Tại sao anh
lại bảo nàng đừng đến thăm anh nữa khi cha nàng và Trần Bẩy có ý nghi
ngờ, trong khi Mỹ Lan chỉ còn có anh để tâm sự. Tại sao anh không lo gì về
sự mệt mỏi của nàng khi kể chuyện cho anh nghe mà chỉ toàn là hỏi dồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.