BÔNG UẤT KIM HƯƠNG ĐEN - Trang 48

kính, Mỹ Lan? Em đã làm gì nó chưa? Đã quá trễ để trồng rồi đó.
- Bọc kính đã ở dưới đất sáu ngày này rồi.
- Hả? Sáu ngày nay à, ở đâu? Làm sao? Nó được trồng trong loại đất nào
vậy? Có
đủ ánh sáng không? Nước nữa? Nó được để ở một nơi an toàn không? Trần
Bẩy có thể lấy cắp không?
Mỹ Lan cười giọng trong vắt:
- Không có gì nguy hiểm cả! Cũng không thể bị mất cắp được, trừ khi Trần
Bẩy phá vỡ cánh cửa phòng của em thì không kể.
- Ở trong phòng em à? Em trồng nó trong loại đất nào?
- Em trồng nó trong một cái chậu sứ rất giống cái chậu mà anh đã trồng
cành Uất Kim Hương của anh đó. Còn đất thì đúng loại mà anh đã dặn em
dùng. Được chứ?
- Có đủ ánh sáng cho cây không?
- Phải có chứ! Này nhé! Em đặt nó ở cửa sổ phía đông suốt buổi sáng để
lấy ánh sáng ban mai nè, và em đặt nó ở cánh cửa sổ phía nam vào buổi
chiều để có thấy ánh sáng ban chiều.
Văn Bách reo lên sung sướng:
- Đúng rồi! Đúng rồi! Tuyệt mỹ. Em đúng là một tay làm vườn nhà nghề
đó, Mỹ Lan ơi! Em có chắc là Uất Kim Hương đã được nằm im dưới đất
sáu ngày rồi không?
- Vâng, sáu ngày rồi!
Văn Bach hơi thất vọng, hỏi:
- Chưa thấy xuất hiện một cành lá nào sao?
- Chưa, nhưng theo em nghĩ nó sẽ chớm mọc vào ngày mai, anh ạ!
- Vậy ngàymai, nếu có gì lạ em báo cho anh hay nhé!
- Ồ, anh giao cho em nhiều việc quá!
- Em còn ghen tức vì anh yêu hoa sao? Em phải hiểu anh chứ! Anh....
- Không! Em không ghen bởi vì anh yêu hoa nhưng em chỉ buồn là vì anh
yêu hoa hơn yêu em.
- Anh chỉ yêu em.
- Vâng! Sau hoa Uất Kim Hương đen. Anh nhớ chứ? Anh đã viết trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.