BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 234

thán hơi chua xót, đi vào chính điện dùng để tiến hành hoạt động thờ phụng
nữ thần Qetesh của tộc nhân.

“ Đèn chong... Thật sự không thể tưởng tượng!” Nghe Penn giải thích, sợ

hãi trong lòng Raymond cũng giảm đi chút ít, y từng thấy ghi chép của một
vị học giả lịch sử Hy Lạp, nói trên cửa đền thờ thần Apollo cũng từng đốt
một loại đèn thần kỳ như vậy, bất luận gió mưa bão táp thế nào cũng không
tắt! Đáng tiếc đó chỉ là tư liệu lịch sử ghi lại, cũng chưa ai từng thấy vật
thật, mà kỳ tích như vậy lúc này liền ở trước mắt y.

“ Con mẹ nó thật tuyệt, mau đi xem một chút coi bên trong có kho báu gì

không!” Jim vẫn trầm lặng đi theo phía sau họ trợn hai mắt lên, kích động
uống một ngụm rượu Rum, sau đó đẩy Raymond ra đi vào. Raymond nghe
thấy lời Jim, nhịn không được trong lòng âm thầm tặc lưỡi, còn chưa nói
với Jim về giao ước của y cùng Hawass, y phải tìm lý do gì mới có thể làm
gã chấp nhận chuyện “bất cứ thứ gì họ phát hiện đều phải thuộc về chính
phủ Ai Cập”?

Raymond vừa suy nghĩ vừa đi vào chính điện, nhưng y lập tức ném suy

nghĩ trong đầu sang một bên, cầm lòng không được cảm thán cảnh tượng
trước mắt, dưới ngọn đèn dầu mờ nhạt, toàn cảnh hang động bán nguyệt
hoàn toàn hiện ra trước mắt y, phần dưới chính điện hình tròn, cách một
khoảng đều dựng thẳng một pho tượng, có những cái cổng tò vò hình vòm
giữa các pho tượng. Mà phần vách đá phía trên là từng cái hốc hình vuông
chằng chịt, Raymond đoán đó có thể là lỗ thông gió hoặc là cửa sổ.

Mà đứng sừng sững giữa chính điện là nữ thần uy phong lẫm liệt ngồi

trên sư tử như ở cửa động, bất đồng duy nhất chính là trong hai cánh tay trái
phải bắt chéo trước ngực đồng thời cầm bông súng Ai Cập cùng rắn hổ
mang, khuôn mặt càng tinh xảo hơn những pho tượng trước đó, mang biểu
tình cười lại không cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.