BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 99

Sáng sớm ngày hôm sau, Raymond ngáp một cái từ trên giường ngồi dậy.

Mở mắt, lại phát hiện cũng không phải đang ở trong phòng của mình. Chờ
đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, y mới nhớ tối hôm qua sau khi dẫn Aida, không,
Chesil rời nhà trốn đi trở về, cùng hắn cố gắng “câu thông”. Vì để Chesil
hiểu được ý mình, động tác tay, vẻ mặt, hành động, phối hợp ngôn ngữ,
Raymond phì cười, tối hôm qua chắc chắn y rất giống một thằng hề trong
gánh xiếc.

Quay đầu nhìn thanh niên cuộn mình ngồi ngủ ở góc tường, ý cười

Raymond lớn hơn nữa. Trải qua cố gắng tối hôm qua, Chesil dường như
học được một vài từ ngữ đơn giản, cái đó và việc Chesil như mở lòng với y
làm y hưng phấn không thể kiềm chế. Vươn tay vỗ vỗ chân Chesil, người
nọ vốn dựa vào tường lập tức ngồi thẳng, nhưng chưa tỉnh táo. Nhìn thanh
niên quấn băng gạc không ngừng gật gật đầu như gà mổ, Raymond nhịn
không được che miệng cười trộm.

Cười đủ rồi, Raymond nhìn ánh nắng chiếu vào ngoài cửa sổ, thở dài.

Thời gian vui vẻ kết thúc, còn rất nhiều chuyện phiền lòng đang chờ y. Y
đứng lên sửa lại quần áo, cẩn thận để Chesil nằm trên giường tiếp tục ngủ
rồi mới đi khỏi phòng.

Charlotte cùng quản gia không có ở đây, Jim cũng không có, căn nhà vốn

không có nhân khí gì lại càng thêm cô quạnh. Raymond không dừng lại,
thẳng tốc chạy tới chỗ Hawass ở.

Một người học việc khác có thành kiến với người ngoại quốc, ngay cả

cửa cũng không để Raymond vào, liền nói với y Hawass không có ở đấy rồi
đóng sầm cửa lại, Raymond bất đắc dĩ thở dài nhìn phòng sách kéo rèm ở
lầu hai. Tại sao lúc y càng sốt ruột, sự tình lại càng không thuận lợi? Thời
hạn cuối cùng dần trôi đến. Nghĩ đến đây, một cơn ngột ngạt nghẹn lại
trong ngực Raymond. Có lẽ Jim nói đúng, y không nên đặt tất cả hy vọng
vào một kế hoạch không biết có khả thi không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.