BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 107

thể nhận thức được một chút gì. Hơn nữa anh ta bán nhiều tranh. Nhắc cô,
là chúng không rẻ.

- Chắc phải năm pound. Lần đầu tiên ông Copleigh thình lình xen vào cuộc
đối thoại khiến Tuppence nhảy nhổm.

- Cái chồng tôi nghĩ là, bà Copleigh lấy lại vị trí của mình như để lí giải
giùm cho chồng. Ông ấy nghĩ không có tranh nào quá năm pound. Sơn dầu
không đắt như vậy. Đó là những gì ông muốn nói, phải không, George?

- A. George trả lời.

- Ông Boscobwan sơn một căn nhà bên một cây cầu nhỏ có mái hình cung
và con kênh - Waterside hay Watermead, nó được gọi thế nào? Hôm nay tôi
đến hướng đó.

- Cô đi dọc theo con đường đó sao? Nó không phải là con lộ, phải không
nào? Rất hẹp. Ngôi nhà đơn độc, tôi luôn nghĩ thế. Quá hiu quạnh. Ông có
nghĩ thế không, George?

George tạo một âm thanh diễn tả sự bất đồng yếu ớt và có thể khinh bỉ sự
nhát gan của phụ nữ.

- Đó là nơi Alice Perry sống mà.

Tuppence đành bỏ qua sự tìm kiếm tin tức ông Boscowan để tán thành với
ý kiến về gia đình Perry. Cô nhận thấy rằng, điều này tốt hơn là đi theo bà
Copleigh người luôn nhảy từ vấn đề này sang vấn đế khác.

- Họ là một đôi kì dị.

George làm một âm thanh đồng ý.

- Họ giữ bí mật cho nhau. Như cô nói, không hoà trộn lẫn nhau. Cô ta đi
quanh trông giống như không có gì trên đời này, Alice Perry đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.