BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 108

- Điên. Ông Copleigh nhận xét.

- Tôi không biết tôi có nói thế không. Bà ấy thì trông có vẻ điên rồi. Tóc
bay tung. Hầu hết thời gian bà ấy mặc áo choàng đàn ông mang ủng cao su
lớn. Bà nói những chuyện kì quặc và nhiều khi không trả lời cô khi cô hỏi
bà một câu. Nhưng tôi không bảo bà ấy điên. Kì quặc, chỉ thế thôi.

- Mọi người có thích bà ta không?

- Hầu như không ai biết bà, mặc dù họ đã ở đây nhiều năm. Có đủ loại
chuyện kể về bà ta nhưng rồi thì, đó luôn là những câu chuyện kể.

- Loại chuyện nào?

Những câu hỏi trực tiếp không bao giờ khién bà Copleigh lưỡng lự, người
chào đón họ như một kẻ vì quá háo hức không thể đáp lại.

- Người ta nói, gọi những hồn ma ban đêm. Ngồi quanh một bàn tròn. Và
những câu chuyện về những ngọn đèn di chuyển xung quanh toà nhà buổi
tối. Họ nói, cô ấy đọc nhiều sách trinh thám. Trong sách nhiều sự kiện được
vẽ ra - những ngôi sao, những vòng tròn. Nếu cô hỏi tôi, thì đó là Amos
Perry là một người không hoàn toàn ổn định.

- Ông ta chỉ chấc phác thôi. Ông Copleigh dễ dãi nói.

- Có thể về điều đó ông có lí. Nhưng một lần có một câu chuyện kể về ông
ta. Thích làm vườn, nhưng không nhiều.

- Dầu vậy đó chỉ là nửa căn nhà thôi, phải không? Tuppence nói. Bà Perry
mời tôi vào rất tử tể.

- Bà ấy làm thế à? Thật sao? Tôi không biết tôi có thích vô cái nhà ấy
không nữa. Bà Copleigh nói.

- Phần nhà của họ thì ổn rồi. Ông Copleigh đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.