BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 110

với ông ta. Ra đi sống tại thành phố hay trở về một nơi nào khác. Người ta
thường nghe những tiếng động và trông thấy những ánh đèn trong nhà, khi
đêm xuống nhiều người không dám đến gần.

- Nhưng chuyện gì xảy ra sau đó? Tuppence hỏi, cảm thấy đi lùi lại quá xa
vào triều đại Nữ Hoàng Victoria hình như hơi quá sâu vào thời quá khứ so
với những gì cô đang tìm kiếm.

- Tôi không biết nhiều chuyện ở đó. Một nông dân tên Blodgid tiếp nhận
chỗ đó khi nó được đề cập đến chuyện bán, tôi tin thế. Ông ta cũng không ở
lâu. Họ gọi đó là nông dân qúy tộc. Điều đó giải thích tại sao ông ta thích
căn nhà, tôi cho là thế, nhưng đất nông trại không quen lắm với ông, và ông
ta không biết giải quyết thế nào. Và thế lại bán lần nữa. Ngôi nhà bị đổi chủ
quá nhiều lần - những người xây dựng luôn đến theo và sứa sang lại -
những phòng tắm mới - điều mơ hồ không giải thích được - có một lần, một
cặp vợ chồng đã biến thành trại nuôi gà. Nhưng cô biết không, nó có một
cái tên, vì sự không may. Nhưng trước thời đại của tôi tất cả không đáng
kể. Tôi tin ông Boscowan có một lần đã có ý định mua căn nhà đó. Đó là
lúc ông ta vẽ ngôi nhà.

- Khi xuống đây ông Boscowan bao nhiêu tuổi?

- Bốn mươi, hay có thể lớn hơn một chút. Trong một chừng mức nào đấy
đẹp trai. Tới mức hơi béo. Ông ta là một người vĩ đại đối với các cô gái.

- A, ông Copleigh nói. Lần này là một tiếng lầm bầm báo hiệu.

- Tất cả chúng tôi đều biết các nghệ sĩ giống nhau thế nào. Bà Copleigh nói,
bao gồm Tuppence trong sự hiểu biết này. Qua Pháp nhiều lần, học cách
của người Pháp, họ là thế đấy.

- Ông ta không cưới vợ ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.