BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 112

- Nhưng bà ở đó có lâu không?

- Không hơn hai ba năm, tôi nghĩ thế. Tôi cho rằng, bị khiếp sợ sau khi
những rắc rối xảy đến. Bà cũng có những mối lo riêng về cô con gái nữa,
Lillian, tôi nghĩ đó là tên cô.

Tuppence uống một hơi tách trà đậm nhờ nó bữa ăn được tăng cường, tìm
cách chấm dứt chuyện bà Charrington trước khi đi tìm sự nghỉ ngơi.

- Bà ấy có mối lo gì về con gái? Ông Boscowan chăng?

- Không, không phải ông Boscowan là người gây ra nỗi lo phiền. Tôi không
bao giờ tin điều đó. Đó là một người khác.

- Người kháclà ai? Tuppence hỏi. Một người khác họ sống ở đây à?

- Tôi không nghĩ ông ta sống trong những miền này. Một người cô ta gặp ở
London. Không biết có phải cô ta đến đó để học vũ ba lê không? Hay nghệ
thuật? Ông Boscowan sắp xếp cho cô học một trường nào đó ở đó. Tôi nghĩ
tên là Slate.

- Slate? Tuppence gợi ý.

- Có thể. Loại tên đó mà. Dù sao, cô ấy thường đến đó và đó là cách cô biết
ông bạn, ông ấy là ai. Bà mẹ không thích chuyện ấy. Bà cấm cô gặp ông.
Đúng như mong đợi điều ấy không ích lợi chút nào. Trong một chừng mức
naò đó bà là một phụ nữ điên. Giống như nhiều vợ của các sĩ quan quân đội
thời đó. Bà ấy cho rằng các cô gái sẽ làm những gì họ được bảo làm. Trễ
hơn thời gian quy định, cô ấy vâng lời. Sống tại Ấn độ và những miền đất
này, nhưng khi đó là vấn đề của một chàng trẻ tuổi đẹp trai và bạn rời mắt
khỏi cô con gái, bạn sẽ thấy con gái không làm những gì mình bảo nó.
Không phải cô ta. Ông ta thỉnh thoảng thường xuống đây và họ lại gặp
nhau bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.