BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 15

- Sức khỏe của bà ấy thế nào? Như mọi khi chứ?

- Có lẽ cũng hi vọng thế. Thành thật mà nói, tôi không nghĩ bà ấy sẽ ở với
chúng tôi bao lâu nữa. Trong một chừng mức nào đó bà ấy không đau đớn
lắm nhưng tình trạng trái tim bà không tốt hơn mấy cả. Thật ra, nó còn xấu
hơn. Vì vậy tôi nghĩ tôi muốn ông biết đã thế thì thà chuẩn bị trước còn
hơn, để cho nếu bà ấy có thình lình ra đi cũng không phải gây sốc cho ông.

- Tôi mang cho dì ấy ít hoa. Tuppence nói.

- Và một hộp sô cô la, Tommy tiếp lời.

- Tôi bảo đảm là ông bà tử tế lắm mà. Bà ấy sẽ vui lắm đấy. Ông vui lòng
lên bây giờ chứ?

Tommy và Tuppence đứng dậy theo cô Packard rời khỏi phòng. Cô dẫn họ
lên cầu thang rộng. Khi đi ngang một trong những căn phòng trong hành
lang trên lầu, thình lình cửa mở và một phụ nữ nhỏ bé cao chừng 1m50 rảo
bước ra ngoài, gọi lớn giọng the thé, " Tôi muốn coca của tôi. Tôi muốn
coca của tôi. Vú Jane đâu rồi? Tôi muốn coca của tôi. "

Một người đàn bà trong bộ đồng phục y tá từ phòng bên cạnh đi nhanh tới
trước nói, " đây, đây, được rồi. Me sẽ có coca của me. Me đợi hai mươi
phút nữa nhé."

- Không, tôi không đợi được, vú. Đó không phải là sự thật. Tôi chưa uống
coca. Tôi khát.

- Nếu me thích me sẽ có một tách nữa.

- Tôi chưa có tách nào làm sao tôi có thêm tách khác chứ.

Họ bước đi và cô Packard, sau một cái vỗ nhẹ lên cánh cửa cuối hành lang,
mở cửa ra và họ bước vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.