BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 192

- Dường như mình là một bịnh nhân, Tuppence nói hơi bất mãn về chính
mình. Cô nằm đó bất động, cố phục hồi lại trong trí nhớ nhiều tư tưởng và
từ khác nhau.

- Lính, V.A.D. Tất nhiên. Mình là một V.A.D.

Người y tá mang trà vào trong thứ cốc cho ăn và giúp cô trong khi cô nhấp
trà. Sự đau đớn xuyên qua đầu lần nữa. 'Một V.A.D. đó là những gì ta là'
Tuppence nói lớn.

Người y tá nhìn cô không hiểu.

- Đầu tôi đau, Tuppence nói, thêm vào một phát biểu sự kiện.

- Sẽ tốt ngay thôi mà.

Cô lấy lại tách cho ăn, thuật lại với một nữ y tá trưởng khi bà đi ngang. 'Số
14 tỉnh rồi. Cô ấy hơi rệu rã, tôi nghĩ thế.

- Cô ấy nói gì thế?

- Nói cô là một V.I.P, người y tá nói.

Nữ y tá trưởng khịt mũi cái đó là điều cô vẫn cảm thấy về những bệnh nhân
không quan trọng họ tự cho mình là V.I.P.

Chúng ta nên xem xét về cái đó, nữ y tá trưởng nói. Mau lên, y tá, đừng
suốt ngày với cái tách cho ăn ấy nữa.

Tuppence vẫn còn ngủ gà gật trên gối. Cô vẫn chưa vượt qua tình trạng
những ý tướng vụt nhanh qua trí nhớ như một đám rước vô tổ chức.

Có một người nào đó phải ở đây chứ, cô cảm thấy thế, một người nào đó cô
hoàn toàn biết rõ. Có một cái gì rất xa lạ về bệnh viện này. Không phải
bệnh viện cô nhớ. Không phải bệnh viện cô làm điều dưỡng." Tất cả đều là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.