BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 241

vị. Nó chiếm khoảng thời gian một đời người - cho đến cái giây phút một
bàn tay đặt lên vai bạn nói" ra đi".

- Đừng, Tuppence nói. Vang âm đó - khiến tôi run rẩy.

- Không cần cô run mà. Tôi nghĩ cô sắp có một cuộc đời dài, bà Beresfold,
và một cuộc đời rất hạnh phúc.

- Phải, hiện tại tôi rất hạnh phúc, Tuppence đáp. Tôi giả thử tôi sẽ gánh lấy
mọi ưu phiền đau đớn mà người già gặp phải. Điếc và mù và viêm khớp và
một số bệnh khác.

- Có lẽ cô không lo lắng nhiều như cô nghĩ cô sẽ lo. Nếu tôi có thể nói thế,
mà không bị cho là thô lỗ, cô và chồng cô dường như có một đời sống hôn
nhân rất hạnh phúc.

- Chúng tôi có, Tuppence nói. Tôi cho là thật thế, không gì hơn trong cuộc
sống bằng cuộc hôn nhân hạnh phúc cả, phải vậy không?

Một giây sau cô ước chi mình không thốt ra những lời này. Khi cô nhìn
người đàn ông ngồi đối diện, người mà cô cảm thấy đã buồn trong quá
nhiều năm và thật ra có thể còn buồn vì đánh mất một người vợ yêu dấu, cô
cảm thấy thậm chí giận dữ hơn với chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.