BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 261

không bao giờ đến, bởi vì tôi đã bị nguyền rủa, cô hiểu chứ. Cô hiểu điều
đó chứ, phải không? Nhưng có một cách, một cách để chuộc lỗi. Chuộc lỗi
cho những gì tôi đã làm. Cái tôi làm là sát nhân, không phải sao, và bạn chỉ
có thể chuộc lỗi cho tội sát nhân này với những tội sát nhân khác, bởi vì
những kẻ bị giết khác không phải là bị giết thật sự, chúng chỉ là sự Hi Sinh.
Chúng sẽ được hiến tặng. Bạn đã thấy sự khác biệt chưa? Những đứa trẻ
đến tiếp nối tình bạn với con tôi. Trẻ em với nhiều độ tuổi khác nhau. Mệnh
lệnh sẽ đến và rồi - bà ta đưa người về phía trước và đụng vào Tuppence -
thật là hạnh phúc để thi hành. Bạn thật hiểu điều đó chứ? Rất hạnh phúc khi
giải phóng chúng để chúng đừng bao giờ biết đến tội lỗi như tôi biết tội lỗi.
Tôi không thể nói với bất cứ ai, tất nhiên rồi, không ai từng biết được cả.
Đó là sự kiện tôi từng chắc chắn. Nhưng đôi khi có những người họ bắt đầu
biết hay từng nghi ngờ. Rồi dĩ nhiên - tôi muốn nói chúng cũng phải chết
nữa để cho tôi phải được an toàn. Vì thế tôi luôn luôn được an toàn. Cô
hiểu không?

- Không - không hoàn toàn hiểu.

- Nhưng cô có Hiểu. Đó là lẽ tại sao cô đến đây, phải không nào? Cô biết.
Cô biết cái ngày tôi hỏi cô tại Sunny Ridge. Tôi thấy khuôn mặt cô. Tôi nói'
Có phải là đứa con tội nghiệp của cô không?' Tôi nghĩ cô sẽ đến, có lẽ bởi
vì cô là một người mẹ. Một trong những người mẹ có con bị tôi giết. Tôi hi
vọng cô sẽ trở lại một lúc nào đó và rồi chúng ta sẽ có một li sữa cùng
nhau. Thường thường là sữa. Đôi khi cocoa. Bất cứ ai hiểu về tôi.

Bà ta chậm rãi băng qua căn phòng và mở một tủ đựng chén bát trong một
góc phòng.

- Bà Moody - Tuppence nói, là một người?

- Ô, cô biết về bà ta sao - con ấy không phải là một bà mẹ - con ấy là một
người phụ trách trang phục cho diễn viên tại rạp hát. Con ấy nhận ra tôi vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.