BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 31

- Hạt đậu già tội nghiệp đã đi rồi, Tommy nói, và bà đi hoàn toàn bình yên
không đau đớn. Vậy hãy để nó lại đó. Tốt hơn mình nên làm sáng tỏ tất cả
cái này, anh nghĩ thế.

Anh bước tới bàn viết và xáo động một số giấy tờ.

- Nào tôi để thư của ông Rockbury đâu nhỉ?

- Ông Rockbury là ai? Ô, anh muốn nói vị luật sư đã viết thư cho anh ấy à.

- Phải. Về chuyện kết toán những công việc của dì. Giờ đây anh là người
duy nhất còn lại của gia đình.

- Đáng tiếc bà không có một gia tài để lại cho anh.

- Nếu dì có một gia tài dì đã để lại cho Nhà nuôi Mèo, tài sản bà để lại cho
chúng trong di chúc gần như sẽ ngốn sạch tất cả tín phiếu để dành. Không
có chi còn lại nhiều đến tay anh cả. Dù sao anh cũng không cần hay khao
khát tiền của dì.

- Tại sao bà lại yêu mèo?

- Tôi không biết. Anh nghĩ vậy thôi. Chưa bao giờ anh nghe bà nhắc đến
chúng. Anh tin thế. Tommy nói giọng trầm tư, bà thường lấy làm vui thích
khi nói với những người bạn đến thăm bà "tôi để cho chị một ít đồ trong di
chúc của tôi, bạn thân mến" hay: " con bọ trang sức chị thích tôi sẽ để lại
cho chị trong di chúc của tôi." Thật sự bà không để lại cái chi cho ai ngoại
trừ cho Nhà Nuôi mèo.

- Em cá bà lẩn tránh việc bị đuổi ra khỏi nơi ấy thôi. Em chỉ có thể hiểu qua
lời bà nói tất cả những chuyện về những người bạn già của bà mà anh kể lại
- hay cứ tạm gọi là những người bạn già vì em không nghĩ họ là những
người bà thực sự yêu mến. Bà chỉ thích cái thú dẫn họ đi lên lối mòn trong
vườn. Dám nói bà ấy là con quỷ già, phải không nào? Điều mơ hồ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.