BỨC HỌA MAJA KHỎA THÂN - Trang 111

Franxitxcô định làm việc trở lại, nhưng cảm thấy tâm hồn rối loạn. Có lẽ

Bayơ nói có lý. Ít ra thì cũng về riêng vấn đề bổ nhiệm vào chức Họa sĩ
Triều đình. Nhà Vua và Hoàng hậu sống trong một bầu không khí không
thực, bao vây bởi cả đám triều thần xấu xa, xiểm nịnh hẳn không hề biết
tình cảnh sinh sống thực tế của dân chúng. Có thể những cảnh tượng trong
bích họa của anh sẽ làm xáo động cuộc sống bình lặng và cách biệt của họ.

Hoang mang, dao động vì không quyết định được nên làm thế nào, anh

biết không thể tiếp tục vẽ được, nên định bụng đi dạo ngoài không khí
thoáng mát để tâm trí sáng suốt hơn. Anh bảo Giuanitô là mình đi tản bộ
ngoài đường. Giuanitô sợ anh đi một mình với những ưu phiền riêng sẽ xảy
ra nguy hiểm, nên cũng lẳng lặng đi theo để trông chừng. Hai người lang
thang khắp phố phường trong hai ba giờ đồng hồ. Lầm lì, bực dọc,
Franxitxcô bước đi câm lặng và như không nhìn thấy gì xung quanh. Bỗng
nhiên, khi nhìn lên, anh chợt thấy hai người đã đến trước công thự của Tòa
án Giáo hội.

Một đám đông đứng chắn giữa đường phố.
Anh nghe nhiều tiếng la hét:
– Giết chết con mụ phù thủy đi!

Bừng tỉnh khỏi dòng suy tư, Franxitxcô thấy một tốp vệ sĩ của Tòa án

Giáo hội đứng vây một thiếu phụ trẻ cưỡi lừa. Thiếu phụ phải khoác một
cái bao tải, đầu bị chụp một cái mũ chỏm nhọn

[42]

, vẻ mặt chị ta bình

thường có thể là đẹp, nhưng lúc này đã thất sắc vì sợ hãi. Cả đoàn hành
pháp, dẫn đầu là nhiều giáo sĩ thong thả tiến về phía đống củi cao dùng làm
giàn lửa để thiêu sống những mụ phù thủy. Đám đông chung quanh quì gối
xuống và không ngớt lời nguyền rủa:

Franxitxcô sững lại, hai tay nắm chặt. Anh lẩm bẩm nói trong miệng:
– Bọn chúng hóa điên rồi. Chúng giết người một cách dã man mà coi đó

là hành động nhân danh chúa Critxtô.

Giuanitô sợ hãi, tìm cách kéo anh đi chỗ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.