BỨC HỌA MAJA KHỎA THÂN - Trang 167

– Đáng tiếc là tôn ông đã phí hoài một vũ khí đấu tranh, có thể phụng sự

tốt hơn cho quyền lợi đất nước. Song, đó lại là chuyện riêng của ông, rõ
ràng, đối với tôn ông, tôi không hề có ý định đóng vai trò cố vấn chính trị.

Bao nhiêu thuyết lý trước đó của nàng đã như phản bác lại những lời

cuối cùng. Điều không hòa hợp giữa hai người chính là chỗ đó. Nàng muốn
hướng anh đi theo con đường chính trị của nàng. Và Gôya mỉm cười. Maria
Cayettana không thể nào hiểu được anh. Giải thích cho nàng những gì anh
cảm nhận được trong lúc này là một điều vô ích. Song, anh không muốn bỏ
cuộc:

– Lệnh Công nương tán thành Franxitxcô Gôya, nhà họa sĩ, nhưng còn

Gôya con người, Công nương thấy thế nào?

Nữ Công tước xinh đẹp nhún đôi vai trần không trả lời.
– Lệnh Công nương đối xử tôi với thái độ của kẻ ngồi trên cao đối với

đám thuộc hạ, tôi không quen tiếp nhận ơn phước ban phát từ những bàn
tay miệt thị. - Gôya hằn học nói tiếp.

– Thật thế ư?
– Nếu Lệnh Công nương là một người đàn ông, không khi nào tôi cho

phép Công nương náu mình sau cái mặt nạ quý tộc giả nhân nghĩa ấy. Thế
tất tôi đã phải yêu cầu một cuộc đọ kiếm. - Gôya nói như quát, hoàn toàn
mất hết bình tĩnh.

– Thế nhưng tôi chỉ là một người đàn bà. Tôn ông sẽ làm gì tôi đây?

Franxitxcô sấn tới một bước. Anh đến sát bên nàng, đến nỗi cảm thấy hơi

ấm của nàng phả vào cổ anh. Nàng có vẻ như khiêu khích anh, thách thức
anh, tìm cách đẩy anh đến những hành động bạo lực điên cuồng.

Nhưng, chỉ riêng điều không chịu qui phục, không chịu hành động theo ý

đồ của nàng, để làm nàng được mãn ý, đã ngăn họa sĩ không ôm chặt lấy
nàng trong vòng tay. Anh cố nén lòng trong khi Maria nhìn anh hết sức
khêu gợi và ngạo mạn.

Rồi, với nụ cười nhạo báng, nàng quay bước trên đôi giày gót cao, thong

thả bỏ đi, không hề quay đầu nhìn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.