BỨC HỌA MAJA KHỎA THÂN - Trang 17

đồng “đuca” bằng cách tô màu lại mấy bức bích họa trong một nhà thờ thôn
quê nào đó.

– Không đúng!

– Cậu đáng khá hơn thế, Pacô! Cậu có thể trở thành một họa sĩ lớn của

thời đại. Nhưng để đạt tới điều đó cậu còn thiếu hai cái: cậu không hiểu
nghĩa của chữ trắc ẩn và chưa bao giờ đau khổ. Ngày nào cậu hiểu rõ được
hai điều đó, lúc ấy, thật thế, cậu sẽ trở thành một nghệ sĩ chân chính.

Dapatơ đi khỏi, gian phòng trở nên lạnh ngắt. Gôya ngồi yên trầm ngâm,

suy nghĩ.

Đêm bắt đầu xuống, khi anh đứng lên, ra khỏi trạng thái trầm tư. Anh đặt

túi tiền vào thắt lưng, đeo kiếm, đội mũ có ngù lông và đi về phía quán
rượu “Con quỷ”. Lời phê phán của Dapatơ khích động anh, chỉ đủ làm anh
càng tin vào nỗi băn khoăn dằn vặt của mình. Anh thừa biết, nếu là người
hiểu lẽ phải, thì phải bắt tay vào công việc ngay, nhưng anh không thích vẽ
dưới ánh đèn, tự cảm thấy tâm hồn xao động bứt rứt, nếu đóng cửa ngồi
trong nhà. Anh cần có bạn bên cạnh mình, chắc chắn đến quán “Con quỷ”
anh sẽ tìm được bạn ngay.

Quán rượu “Con quỷ” nguyên trước là một tiệm nhỏ, nơi gặp gỡ của thợ

thuyền, nhưng mấy năm nay, quán này như tiếp thu một trào lưu mới,
những nhân vật thượng lưu Tây Ban Nha không ngần ngại lui tới quán
rượu. Nguyên nhân đưa họ tới đây, một phần vì ở đấy họ có thể chơi bời
thả cửa, trút bỏ vẻ cao đạo hằng ngày, phần khác, vì ở đây, tìm bọn gái
điếm dễ dàng hơn.

Những bàn gỗ mộc đặt giữa các bức tường quét vôi sơ sài, trong ấy xông

lên nồng nặc mùi men rượu, mùi tỏi. Nhưng chẳng ai để ý đến điều đó;
rượu, bạn chơi và sự vui nhộn của bọn gái “maja” đủ làm người ta quên đi
vẻ bề ngoài nghèo nàn của gian quán.

Quán đã đầy khách, Franxitxcô may mắn tìm được một cái bàn nhỏ

không người ngồi, kê ở một góc phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.