BỨC HỌA MAJA KHỎA THÂN - Trang 215

người đàn bà nhan sắc này, nhưng anh cảm thấy không chinh phục được
nàng. Nàng vẫn có thể tuột khỏi tay anh, chối bỏ tình yêu của anh. Anh mơ
hồ nhận thấy vẫn có một bức rào tinh vi còn ngăn cách giữa hai người.

Maria Cayettana gục mặt vào tai anh thì thầm nói những lời không rõ.

Franxitxcô nhận thấy nàng khóc thổn thức. Anh chẳng biết nói gì để an ủi.
Nàng ngẩng mặt nhìn anh bằng đôi mắt đẫm lệ.

– Pacô, em muốn ngăn cản anh. Em đã không thể làm được nhưng em

phải nói để anh rõ. Em phải nói để anh biết sự thật. Triều đình đã trục xuất
em khỏi Mađrit và có sắc chỉ của Hoàng đế câu lưu em tại đây không thời
hạn.

Franxitxcô nhìn nàng, miệng há ra, hết sức ngỡ ngàng vì kinh ngạc.
– Đêm hôm ấy, khi em trở về, Đông Manuen đã chờ sẵn em trong lâu

đài. Ông ta không cho phép em viết thư cho anh, cũng không được viết một
lời nào cho ai khác. Bọn lính không rời em. Em buộc phải lên đường ngay
lập tức.

Bây giờ Franxitxcô đã hiểu. Sự trốn chạy của nàng thực sự là như vậy.

Những thắc mắc cuối cùng của anh được thông suốt. Anh như trút bỏ được
khối nặng đè trên tâm hồn làm anh cảm thấy bàng hoàng đột ngột. Anh có
cảm giác như người ta vừa bứt khỏi vai anh một gánh nặng. Anh mỉm cười
dịu dàng, ôm chặt nàng trong tay:

– Em tưởng tượng rằng anh sẽ bỏ em vì em đang bị biếm truất và lưu đày

sao? Anh yêu em. Maria, anh càng yêu em hơn.

Nhưng Maria Cayettana vẫn không nói hết điều quan trọng nhất. Nàng

thấy thật là vô ích, giờ đây và cả sau này nữa, phải nói thật cho Gôya biết
rằng, nàng buộc phải tuân theo lệnh chỉ của Triều đình, buộc phải chịu
khuất phục trước Đông Manuen chỉ vì nàng muốn cứu Gôya khỏi bị tù đày,
có khi cả bị án tử hình trước Tòa án Giáo hội nữa. Nàng không nói, và sẽ
chẳng bao giờ nói, nàng nhẫn nhục chịu nhận lệnh án của Nhà Vua chỉ vì
nàng yêu anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.