BỨC HỌA MAJA KHỎA THÂN - Trang 221

vào tôi những đòn nặng, và tôi nghĩ Lệnh Công nương cũng chẳng vui thú
gì chịu đựng cảnh sống tẻ nhạt ở thôn quê này.

Vị sủng thần đưa mắt nhìn khắp phòng khách một lượt. Ông ta chú ý đến

những bức tranh của Gôya vẽ, trong đó có bức “Maja khỏa thân”; ông ta
phải giấu sự giật mình kinh ngạc, và tuy rất muốn đến gần bức tranh để
xem cho kỹ, nhưng con người chính trị tinh tế trong ông ta không cho phép
làm thế. Ông quay lại phía nữ Công tước, và nói tiếp bằng giọng nhẹ
nhàng:

– Nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Tôi thấy Công nương xinh đẹp hơn bao giờ

hết. Hình như không khí trong lành của vùng nông thôn đã bồi dưỡng tốt
sức khỏe của Công nương.

Hai tay khoanh trên đầu gối, vẻ lãnh đạm và lặng lẽ, nữ Công tước nhìn

Thủ tướng Đông Manuen và nghĩ thầm hẳn ông ta đã biết việc Gôya có mặt
ở Silôna này, và rồi cuối cùng ông ta cũng chẳng cần quanh co nữa, mà sẽ
cho nàng biết rõ lý do ông ta đến đây gặp nàng.

Gôđoa thủng thẳng vài bước, vừa lấy đầu cái roi ngựa đập nhẹ vào mũi

giày, ông vừa nói:

– Vắng Công nương ở Mađrit chúng tôi thấy thiếu thốn vô cùng, thưa

Công tước phu nhân. Không có Công nương, kinh thành không còn là kinh
thành thanh lịch cũ nữa. Tất cả bề bạn quen thân của Công nương đều công
nhận, thiếu Công nương, sinh hoạt kinh thành trở nên buồn chán và tẻ nhạt.

– Riêng phần tôi, tôi chẳng phàn nàn kêu ca gì hết, thưa Ngài. - Nàng nói

lẩm bẩm trong miệng.

– Lòng bao dung của Công nương làm tôi rất cảm kích.

Nữ Công tước đã mất thói quen về những cuộc đấu với lời lẽ sắc nhọn

trong đối thoại. Những mũi kiếm tấn công bằng những ý kiến lắt léo kiểu
này làm nàng rất khó chịu. Mặt khác, Franxitxcô có thể bất chợt trở về.
Nàng không muốn anh chạm trán với Đông Manuen đê Gôđoa.

– Tôi nghĩ ngài Thủ tướng đến tận Sôlina này không phải chỉ để chúc

tụng và ngợi khen tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.