BỨC HỌA MAJA KHỎA THÂN - Trang 267

rằng nàng không hề yêu một người nào khác ngoài ông.

– Nàng cử ông đến đây? - Franxitxcô thốt lên.

– Không, nàng không biết tôi đến thăm ông hôm nay. Ông vừa nói ông

không tranh chấp cùng tôi, về chuyện gì mà phải tranh chấp? Tôi chưa bao
giờ được cái vinh dự là người đối thủ của ông. Ông Gôya, ông có thể tin
được rằng dù chỉ trong giây phút thôi, tôi cũng không được có cái diễm
phúc là được Maria Cayettana yêu dấu, nếu có bao giờ có được điều ấy, dù
chỉ là trong chốc lát thôi, thì đối với tôi đó cũng là điều vinh hạnh cho cả
một đời. Tôi yêu nàng, đó là điều thành thực. Tôi mong được nàng đáp lại,
song những hy vọng tha thiết của tôi chỉ là những mơ ước hão huyền.

Franxitxcô nhắm nghiền đôi mắt và đưa tay đỡ lấy vầng trán.
– Rồi sao nữa...

– Tôi nói thế nào để ông tin được những ngày ấy, tôi được phái đến

Sôlina là để thi hành mệnh lệnh đặc biệt của Gôđoa. Làm thế nào có thể nói
cho ông hiểu được chính là Đông Manuen đã đích thân đến gặp nàng Công
tước, đã đe dọa nàng là sẽ bắt giữ ông, nếu nàng không trở về Mađrit ngay
tức khắc.

Nhìn thấy vẻ kinh ngạc và đau đớn biểu lộ trên nét mặt Gôya, giọng nói

gay gắt của chàng quí tộc trẻ tuổi cũng dịu bớt. Anh ta nói tiếp, nhẹ nhàng
hơn.

– Rõ ràng là khi ấy Đông Manuen không nhằm đánh vào ông. Ông Thủ

tướng không quan tâm lắm về ông. Ông chẳng qua chỉ là một điểm yếu của
Maria Cayettana. Ông ta muốn dùng ông để khống chế vai trò của Maria,
qua ông để đánh những đòn nặng vào Maria. Chẳng bao giờ ông biết được
nỗi khổ tâm của một người đàn bà đã yêu ông thiết tha ấy trong cuộc mặc
cả với một đối phương nham hiểm và nhiều quyền lực. Nhưng chính ông,
ông cũng lại làm cho nàng tổn thương một cách vô cùng độc ác.

Mặc dầu không khí trong phòng thoáng mát, Franxitxcô cũng cảm thấy

lồng ngực ngột ngạt như tắt thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.