BỨC HỌA MAJA KHỎA THÂN - Trang 38

chàng và nói năng với nhiệt tình sôi nổi. Vui thích vì sự chú ý của cô gái,
Franxitxcô nói tiếp:

– Một ngày kia, nhờ tôi, tất cả những nghệ sĩ Châu Âu sẽ vẽ trái tim họ.

– Anh sẽ làm gì? - Giôdépfa thì thầm hỏi với một vẻ tin cậy ngây thơ.
– Tôi sẽ làm gương, chắc chắn là như vậy, tôi sẽ chà đạp lên những quy

tắc cũ kỹ, những truyền thống cố hữu, những phong cách cổ hủ. Tôi muốn
vẽ như tôi hít thở không khí hoàn toàn tự do.

Giôdépfa ngẫm nghĩ một lát. Nàng thấy hình như Franxitxcô nói ngược

hẳn những điều mà anh nàng thường nói, nàng nhận xét:

– Tôi không thấy rõ lắm, anh sẽ làm mẫu như thế nào?
Gôya, nhìn ra xa, tầm mắt vượt ra ngoài cây bách mọc như đứng gác bên

hàng rào của khu vườn.

– Một ngày kia, người ta sẽ nói: “Gôya đã vẽ tùy theo ý anh ta”. Những

ai đi tiếp sau tôi, đến lượt họ cũng sẽ dám làm như thế.

– Anh hy vọng sẽ trở thành người nổi tiếng?
– Hy vọng và tin tưởng.
Anh có vẻ nghiêm trang đến nỗi nàng phải chòng ghẹo:

– Chắc anh sẽ trở thành Viện sĩ Viện Hàn lâm?
– Vâng, tôi sẽ buộc Viện Hàn lâm rồi sẽ phải tỏ ra tự do hơn.
– Anh sẽ trở thành họa sĩ được Đức Vua và Hoàng hậu chú ý chứ?

Gôya chưa bao giờ thể lộ tham vọng với bất cứ ai, anh đau khổ về sự cô

quạnh. Giôdépfa đối với anh, như người vừa có nhan sắc vừa thông cảm
được những ước vọng của mình.

– Trước hết, tôi muốn là một họa sĩ thực sự.
Nàng nhận xét:

– Vậy rồi anh sẽ trở nên giàu có.
– Gia đình tôi nghèo, tôi sẽ không thành thật nếu nói rằng tôi không thích

cảnh giàu sang, nhưng dù sao, tiền tài tự nó không phải là mục đích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.