BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 113

Lúc này anh nở nụ cười, hơi cúi đầu, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao em biết

hôm nay là sinh nhật của anh?”

An Ninh “a” lên một tiếng, cô không xác định được mặt mình có đỏ

lên hay không: “Trên tài liệu đề án anh có điền mà.” Không muốn cứ mãi
xấu hổ như vậy, thế là cô cố gắng đánh động bầu không khí: “Mười lăm
tháng Mười, vậy anh là cung Thiên Bình.”

Từ Mạc Đình nhìn cô, khẽ nhếch khóe miệng: “Cung Thiên Bình thì

sao?”

An Ninh: “Theo cung hoàng đạo, thần hộ mệnh của anh là thần Tình

yêu, thần hộ mệnh của em là Kim Tinh.”

“Rồi sao nữa?”

“À… Kim Tinh trong Cơ Đốc giáo tượng trưng cho Ma vương, Ma

vương và thần Tình yêu... Anh đã đọc Thiên đường đã mất* của John
Milton chưa?” [* Thiên đường đã mất (tiếng Anh: Paradise Lost): là một
thiên sử thi bằng thơ không vần của John Milton kể về lịch sử của con
người buổi sơ khai - Adam và Eva.]

Anh chỉ cười, vì thế cô lại tiếp tục: “Con của Ma vương và thần Tình

yêu là... thần Chết.”

Từ Mạc Đình: “Ồ, rất hay, anh không có ý kiến.”

“Hả?” Gì mà không có ý kiến chứ?

“Em nói con của chúng ta trong tương lai là thần Chết, rất hay.”

“Em có nói đâu, còn nữa, em đã kể đến con của họ đâu?”

Đúng lúc này có hai người đi tới, đối phương đến gần mới phát hiện ra

có người ngồi đối diện Từ Mạc Đình, cảm thấy có chút đường đột: “Thì ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.