BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 153

Người đối thoại hình như đang mỉm cười: “Anh đang ở bể bơi trong

trường, cùng với đám Trương Tề. Không có nữ sinh, em yên tâm.”

Em đâu có không yên tâm.

“Khi nào em định về?”

“Em về một mình cũng được.” Cô thấy tự lực cánh sinh là điều tất

nhiên.

Đầu dây bên kia có chút trầm ngâm: “Cũng được.”

Sau khi An Ninh cúp máy liền nghe thấy có người đang nói: “Tôi đã

từng nghe qua về cậu con trai duy nhất nhà họ Từ này, mới có hai mươi lăm
tuổi, chậc, xử sự tương đối nghiêm khắc, mạnh mẽ quyết liệt, tương lai
không biết sẽ trở thành nhân vật lợi hại như thế nào.”

Nghiêm khắc? An Ninh nghe không quen tai cũng không sao, tất

nhiên, cô sẽ không thừa nhận cô đang liên tưởng đến... Từ Mạc Đình, anh
cũng tương đối khiêm nhường nhã nhặn mà, lúc này ông chủ Trần ngồi đối
diện cảm khái nói một câu: “Tôi vì công việc cũng có tiếp xúc với cậu ta
một lần... Cái cậu Từ Mạc Đình này làm việc thật không biết nể mặt, châm
chước một chút cũng không được, tôi còn nói tôi với ba cậu ta là chỗ quen
biết cũ, các vị nói xem cậu ta trả lời như thế nào? Hoan nghênh ngài tới tìm
ba tôi ôn chuyện cũ.”

Haizz!

An Ninh sặc nước, Chu Cẩm Trình ngồi bên cạnh tiện tay rót một ly

nước đưa cô, còn hỏi: “Không sao chứ?”

“Không sao, không sao.” Chỉ là nhất thời suy nghĩ chênh lệch quá

nhiều, cô tưởng tượng không nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.