BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 200

“Mấy năm rồi không gặp cháu, đã xinh đẹp thế này rồi.” Đối phương

tươi cười: “Đi thôi, ba cháu nói đã gọi điện cho cháu rồi.”

An Ninh rất muốn lâm trận bỏ trốn: “Chú Hoắc, ngày mai cháu đi có

được không?”

“Cháu nói xem.” Chú Hoắc giữ lấy cô: “Cô bé, trốn được một thời

gian không thế trốn cả đời, huống hồ chú đã đến đây rồi, cháu nhẫn tâm để
chú trở về tay không sao?”

“Nhẫn tâm?”

Chú Hoắc sửng sốt, sau đó lập tức cười ha hả: ""Ninh Ninh, chả trách

cậu Chu nói cháu thay đổi không ít.”

Chuyến đi này nói dài, thực ra cũng không dài, dọc đường An Ninh

nhìn quang cảnh trôi qua, thái độ ít nhiều tỏ vẻ miễn cưỡng, chú Hoắc nhìn
cô qua gương chiếu hậu: “Ninh Ninh, ba cháu thường nhắc tới cháu, cháu
vẫn là niềm tự hào của ông ấy.”

“Dạ.”

Lý Khải Sơn vừa cười, vừa rót trà cho con gái: “Dạo này con bận lắm

à?”

“Vẫn tốt ạ.” An Ninh ngoan ngoãn cầm cốc trà, từ từ uống.

Món nguội đưa lên, Lý Khải Sơn dặn người phục vụ dọn cơm lên

trước, nói: “Năm nay con lại thực tập ở Long Thái à? Sinh viên vẫn phải
coi học hành làm trọng. Nửa năm nay ba thiếu quan tâm đến con, mà có
chuyện gì, con cũng không chủ động nói với ba, Cẩm Trình nói con hình
như đã chính thức có bạn trai.”

“Ba, con cảm thấy ở Long Thái rất tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.