BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 262

Giáo sư mặc dù cau mày, nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi: “Vậy thì, em

không hiểu ở chỗ nào?”

“Dạ... toàn bộ.”

Trong phòng học là một khoảng im lặng vô cùng khó hiểu.

Trương Tề nhịn cười cúi người về trước dùng bút chọc chọc lưng An

Ninh: “Chị dâu, ngoại giao khoa học, xuất phát từ bên hợp tác thứ ba như
các “nước trung lập” nhằm hòa giải quan hệ căng thẳng trong hợp tác giữa
các nước vốn ít qua lại với nhau. Thể chế của chúng ta quyết định chúng ta
là nước trung lập.”

Từ Mạc Đình day day lông mày, tương đối dứt khoát: “Giáo sư, cô ấy

là bạn gái em, cô ấy không học chuyên ngành này đâu ạ.”

Vị giáo sư già đặt cuốn sách trên tay xuống, cười nói: “Hóa ra là bạn

gái của thủ khoa khoa chúng ta. Em học chuyên ngành gì vậy?”

Sao lại biến thành hỏi han đời tư thế này? An Ninh thấp thỏm: “Khoa

Vật lý ạ.”

Vị giáo sư già có hơi bất ngờ: “Sinh viên khoa Tự nhiên, hiếm thấy,

hiếm thấy.”

An Ninh nghĩ đây lẽ nào là lời khen? “Cảm ơn thầy.”

Cả phòng lại im lặng hai giây, đâu đó có người cười thành tiếng, là

thiện ý?!

Cô gái này thật là thú vị!

Từ Mạc Đình lắc đầu, thoáng có ý cười trong đáy mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.