BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 278

“Việc này...” Từ Mạc Đình suy nghĩ kỹ rồi nói: “Vậy chỉ bằng sống

chung hợp pháp đi?”

Từ lão đại, anh không thể thỉnh thoảng để em trấn tĩnh lâu một chút

sao? An Ninh nghĩ, người ta yêu nhau, bạn trai đều lời lẽ ngọt ngào dịu
dàng săn sóc, sao đến cô lại biến thành “lời lẽ lạnh lùng”? Ôm túi quần áo
trong tay, cô nhẹ giọng hỏi: “Từ Mạc Đình, thực ra anh từ sao Hỏa tới phải
không?”

Mạc Đình cúi đầu thở dài.

An Ninh vừa vào nhà Từ lão đại liền bước tới phòng tắm, chủ nhà anh

tuấn phía sau không quên nhắc nhở: “Khăn bông mới ở trong tủ dưới bồn
rửa mặt.”

“Biết rồi.” Nói cô không xấu hổ là giả, lần đầu dùng phòng tắm đơn

của nam sinh, hơn nữa nam sinh này lại là bạn trai của mình, cô luôn cảm
thấy có gì đó hơi ám muội.

An Ninh đóng cửa, nhìn mình trong gương, mặt hơi đỏ, có điều không

hiện rõ, cô vốc nước lạnh lên rửa mặt. Lúc mở nước nóng vào bồn, cô săm
soi mấy đồ dùng hàng ngày đặt trên bục sứ, mùi dầu gội sữa tắm của anh
đều rất nhẹ, hương chanh thoang thoảng, rất quen thuộc.

An Ninh cuối cùng cũng khoan khoái mặc quần áo chỉnh tề bước ra,

liếc thấy Từ Mạc Đình đang ngồi trên sofa trong phòng khách xem ti vi, lần
đầu tiên cô thấy anh đeo kính, trước nay cô không hề biết anh bị cận.

Từ Mạc Đình nghe thấy âm thanh, quay đầu lại, gỡ mắt kính xuống,

đứng dậy nói: “Lại đây, anh giúp em sấy tóc.”

Cô đang muốn nói: “Em tắm xong rồi, muốn đi về, anh không cần đưa

em về đâu, em tự bắt taxi được rồi”, kết quả câu nói của đối phương làm cô
đứng sững như trời trồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.