BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 32

Lúc Triều Dương chạy đến, có một chiếc xe hơi hạng sang chạy ngang

qua bên người cô, khiến cô không khỏi cảm khái: “Tôi luôn hình dung cảnh
tượng một lần được ngồi xe thể thao bẻ lái một trăm tám mươi độ, dừng lại,
vươn gót ngọc ra… Vy Vy, bà thực hiện nguyện vọng này của tôi đi!”

Tường Vy khinh khỉnh: “Tôi chưa từng ngồi ghế lái một lần, tôi mà

lái, hai người có mà thăng thiên luôn!”

Triều Dương cười ha hả: “Tôi vừa nhìn thấy một hot boy, chính là

người lần trước đến lấy danh sách đen trên lớp của lão Trương.”

Tường Vy nghi hoặc: “Lần trước không phải bà nói chỉ thường thôi

sao?”

“Lần trước xa quá không thấy rõ, chậc chậc, nhìn gần mới biết thế nào

là đường đường một đấng anh hào, vai năm tấc rộng thân mười thước
cao… An Ninh, bà lại bỏ lỡ cơ hội, thật là đáng tiếc.”

“Ờ.”

Tường Vy ôm An Ninh: “An Ninh nhà chúng ta đâu phải là người

nông cạn, hễ thấy trai đẹp là hau háu lên đâu, có phải thế không Meo
Meo?”

An Ninh suy nghĩ: “Đúng vậy… Thật là đáng tiếc.”

Tường Vy: “…”

Triều Dương bám vào người An Ninh, cười ngặt nghẽo.

Sau sự kiện báo danh thi đấu tài năng, có một thời gian mọi nơi mọi

chỗ trong ký túc xá nữ đều truyền ra những tiếng luyện thanh quỷ khóc sói
gào, theo như lời của Triều Dương là “Thực lực đấy”, theo như lời An Ninh
nói thì là “Pharaoh nên xuống địa ngục.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.