BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 397

Cô bán hàng khóe miệng giật giật tiễn khách, Mao Mao kéo Tô Tuân

thực hiện mục tiêu tiếp theo.

“Theo sự điều tra của em, nếu có nam sinh đi cùng, nữ sinh nhất định

sẽ lựa chọn đi Nhà Ma.” Mao nhìn chằm chằm vào tờ giấy, nghiêm túc trả
lời.

“Vậy nếu không có bạn trai thì sao?” Tô Tuân cảm thấy có chút thú vị.

“Đến quán kem.”

“Vậy em chọn cái nào?”

Mao Mao nghiêng đầu hỏi: “Thầy tự nhận là nữ hay nam?”

“Vậy đi Nhà Ma.”

Mười phút sau, tại cổng ra của Nhà Ma.

Tô Tuân thản nhiên kết luận: “Hiệu quả âm thanh không tồi, hiệu quả

bất ngờ cũng tạm được.”

Mao Mao cười hi hi: “Tiếng la hét của nữ sinh bên cạnh mới khiến

người ta sợ hãi.”

“Xem ra chúng ta thật sự không hợp với nơi này, hay là quay về.” Tô

Tuân quay người đi về hướng cửa ra.

“Đợi đã!” Mao nhanh như bay ôm lấy cánh tay của anh - đây chính là

thứ cô tính sẽ làm khi đến Nhà Ma, đáng tiếc hiện thực cũng tạm được,
nhưng trước mắt điều quan trọng nhất là: “Lãng phí sẽ bị Thiên Lôi đánh
chết!”

“Cái gì?” Tô Tuân dở khóc dở cười nhìn nữ sinh dáng vẻ như con gấu

Koala đang níu lấy cánh tay anh: “Vậy em vẫn còn muốn chơi gì nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.