BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 424

lịch sự, tôi thay cô ấy xin lỗi anh, cô ấy hôm nay có hoạt động ở nhóm khác
nên không đến được.”

“Không cần, không cần.” Trương Tề liên tục từ chối, các cô không gây

sức ép với tôi là tôi đã cảm ơn rồi.

“Những gì cô ấy nói với anh, anh đừng để ý, thật quá đáng, rõ ràng là

cô ấy nên nhẫn nhịn để lộ “bóng”!” Tương Phùng Quân lòng đầy căm phẫn
nói.

“Nói bậy, nên nói là nhẫn nhịn, ngấm ngầm lộ “bóng” mới đúng!” Bên

kia, Bắc Bình Quân phản bác.

Trời xanh ơi, hãy để sét đánh chết con đi.

Sắp đến ngày diễn ra vũ hội, công việc chuẩn bị của hội càng ngày

càng nhiều, sự an ủi cho các cô nương mỗi ngày chính là hai người Tần
Thư Thần và Trương Tề.

Đặc biệt là lúc Tần Thư Thần thay quần áo, trong hội tiếng gào thét

thấu trời đất.

Trương Tề cũng gào thét thấu trời: “Cái gì thế này! Tôi vì cái gì mà lại

bị cuốn vào cơn lũ này?”

Có thể tiếng than khóc của Trương Tề đã được một vị thần đi chơi

đêm nghe thấy, hoặc là cũng có thể con giun xéo lắm cũng quằn. Tóm lại,
đêm trước khi vũ hội bắt đầu, phòng để quần áo đã bị cháy.

Lúc Tường Vy chạy đến nơi, lửa đã được dập tắt, may mà mấy phòng

chứa đồ bên cạnh không việc gì, quần áo của người khác không bị làm sao.

“Còn có thể cứu được không?” Tường Vy liền hỏi một người thường

xuyên ở lại phòng hoạt động của nhóm có biệt danh là Tiểu Trùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.