BỤI CAY MẮT NGƯỜI - Trang 131

Sao là tên tôi. Tôi ngượng đỏ mặt. Bên cạnh chỗ tôi còn nhiều người

nữa. Nhưng chẳng lẽ lại ngậm bồ hòn làm ngọt cho qua chuyện này. Phải
cho Cuội anh biết con gái làng Đà không phải tầm thường. Tôi cất giọng:

“Ngọn gió cũng tuổi xuân thì/ Em mà không chổng lấy gì anh xơi”.

Cả một khoảng rộng người ta vỗ tay hoan hô. Những người ở xa

không hiểu đầu đuôi, ngẩng cổ lên nghe ngóng. Cuội anh cắm cổ bỏ đi mất.
Tôi biết rằng cuộc chiến với Cuội anh chưa kết thúc.

Rằm trung thu, sau ngày hội làng, cả trẻ con và người lớn đều được hả

hê. Trai gái trong làng, đêm đó đẹp như huyền thoại. Bến sông, trăng sáng
vằng vặc. Những cô gái được tuyển chọn sẽ bơi thuyền ở dưới, từng người
ra một câu hát đối. Các chàng trai ở trên bờ, ai đối được câu của cô gái nào
sẽ được cô gái đó mời xuống thuyền, dạo trên mặt sông, ngắm trăng. Nhiều
đôi trai gái làng tôi đã nên vợ chồng từ những đêm trung thu như thế.

Tôi được chọn vào số những cô gái đó. Câu đối của tôi được chuẩn bị

từ lâu, tưởng đã làm khó được trai làng Đà, ai ngờ người đối được lại là
Cuội em. Lúc đó, tôi gần như thất vọng. Không ai bắt được ý nghĩ của
mình. Sau một hồi im lặng thì có tiếng hát vang lên. Hay quá, chỉnh quá.
Mọi người vỗ tay. Thế mà Cuội em cứ giấu tài. Cuội em xuống thuyền tôi,
đêm tròng trành ánh trăng, đẹp như cổ tích. Người Cuội em có mùi thơm là
lạ, tôi chưa từng ngửi thấy. Khen. Cuội em cười, nụ cười hiền loa lóa ánh
trăng.

- Đây là mùi lăn khử mùi người anh ở phố tặng. Thơm đặc biệt phải

không?

Cuội em hỏi chuyện về tôi, khen tôi xinh. Sau nói về mình. Cuội em

bảo mình có tài đặc biệt, làng Đà không ai làm được, đó là khả năng trèo
cây. Mà trèo cây đi đằng đít chứ không phải đầu. Trèo cau hai chân bám
vào thân cây trước, đu người lên, hai tay sau bám phía dưới đẩy người lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.