BỤI CAY MẮT NGƯỜI - Trang 141

theo. Nhà người ấy ở bên kia sông. Nghe tin tôi sắp lấy chồng, Cuội anh
đòi gặp tôi bằng được. Vừa nói vừa khóc:

- Sao ơi, anh không ngờ... không ngờ - Giọng Cuội nghẹn ngào -

không ngờ em tham giàu. Em chê anh nghèo nên không đồng ý anh. Hãy
nghĩ lại đi Sao ơi, nếu em muốn giàu anh sẽ làm giàu, rồi đón mẹ em, các
em em về sống cùng.

- Anh về đi, không phải thế. Về đi, đừng gặp em nữa. Em đã là vợ

người ta rồi.

Cuội anh bước đi, tôi quay mặt, nước mắt rơi lã chã. Không đau sao

được, Cuội anh ơi, anh là người chung tình.

Sau ngày cưới tôi, có người nói Cuội anh làm những trò gì ở bãi sông,

lạ lắm, như một kẻ điên. Sau đó hắn ngồi thất thần dưới gốc cây đa cạnh
nghĩa trang. Lại hát: “Thằng Cuội ngồi gốc cây đa...”.

Được một năm, về làng Đà vẫn thấy Cuội anh đau buồn, đờ đẫn, vẫn

ngồi gốc cây đa, thả cho trâu gặm cỏ rồi hát. Cả nhạc Trịnh, nào Hạ trắng,
Diễm xưa... Lựa ngày đến thăm Cuội anh, khuyên nhủ. Cuội anh cố như
không có sự đau đớn nào.

- Cô đừng về đây lên lớp tôi. Hãy về với chồng của cô đi. Tôi không

sao đâu, tôi sống tốt.

- Nhưng anh đừng vậy nữa. Anh hãy lấy vợ đi, đừng chán nản như

người ta vẫn nói.

- Tôi không chán nản. Tôi đang yêu và tôi sẽ làm tất cả vì cô ấy. Tôi sẽ

cho cô và mọi người thấy rằng tôi không phải là một thằng cuội. Tôi là
người. Vợ tôi sẽ sung sướng vì tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.