BỤI CAY MẮT NGƯỜI - Trang 25

- Công việc của anh không hề đơn giản, nguy hiểm lắm. Em lo cho

anh.

Nghĩa gạt đi để lấp một cơn lo lắng:

- Có gì đâu, đó là công việc anh ưa thích. Em yên tâm.

Bị giam hơn mười ngày thì tôi được thả. Những đứa bị bắt cùng tôi thì

không. Có lẽ người ta quý tôi. Nghĩ vậy nhưng ra khỏi trại đã thấy anh đợi
ở ngoài. Bác bảo vệ bảo: “Sướng nhé con, đã vậy còn có thằng cha nó
cứu”. Không biết nói gì để cảm ơn anh.

Nghĩa đang tìm cách xin việc khác cho tôi làm. Anh hỏi có thích làm

da giày không. Tôi lắc đầu. Vậy còn làm hàng may mặc. Tôi nói không
ham. Anh gặng lại: “Vậy em muốn làm nghề gì?”. Tôi tỏ ra bất cần:“Chỉ
muốn làm cave kiếm nhiều tiền cho sướng”. Mặt anh nhăn lại, hai mắt dồn
tụ thành dông, và chạm vào tôi, lại cụp xuống... Chợt ân hận vì mình lỡ lời
ảnh hưởng đến lòng tốt của anh. “Em xin lỗi”. “Em đâu có lỗi gì”. Có điều
gì như vừa vỡ trong giọng nói của Nghĩa.

Anh vừa vui mừng nói với tôi đã tìm được công việc tốt, nếu thích tôi

có thể đi làm ngay. Là một con điếm trong mắt mọi người. Giờ chỉ còn anh
không chê bai, đưa bàn tay mình ra đỡ tôi, muốn tôi cố bước qua vũng bùn
định mệnh đã dìm bấy giờ. Vì anh tốt, tôi không dám lấp những chuyện đã
và có thể sẽ xảy ra để rồi có tội với anh. Tôi vừa đi xét nghiệm máu và
người ta kết luận tôi bị nhiễm HIV, tôi chưa thực sự tin chuyện này. Nhưng
tôi phải báo cho Nghĩa biết để cả hai cùng tránh. Từ nay, tôi chẳng dám đòi
hỏi ở anh chuyện gì. Biết là sẽ ném thủy tinh vỡ vào anh, có thể anh sẽ gục
ngã nữa. Trời ơi! Vậy thì tôi có tàn nhẫn quá không? Tôi đã hại cả đời anh
rồi. Anh sẽ ra sao khi biết tôi như vậy, và có thể đã lây sang anh. Trèo qua
bờ tường sợ hãi, tôi nói với anh, con tim quặn thắt không kìm.

- Anh Nghĩa, em phải nói với anh chuyện này...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.