BỤI CAY MẮT NGƯỜI - Trang 84

Hai bảy con người còn lại thắc mắc tại sao anh và Tân không đi cùng

nữa, không đèo nhau đến lớp mỗi hôm, chẳng dính lấy nhau như những
ngày đầu. Tình cảm của anh với Tân đã rơi tõm, cả những ý nghĩ tốt về cô
cũng teo tóp. Anh nghĩ đến một kết cục, nhọc nhằn xâu chỉ, kẻ khác đơm
khuy. Nói nhỏ, anh không yêu thật. Vậy thì có sao. Nhưng đến một tuần
không đi với nhau, anh bỗng nhớ, cồn cào gan ruột, nhớ bỏng tim sôi máu.
Anh cười, anh khóc, tiếng khóc nô dịch nụ cười. Anh gọi điện, lại hẹn Diệt
mồi. Cô ấy châng lâng, hình như biết tâm trạng của anh lúc này, khinh
khỉnh. Trước đó, anh hỏi. Tại sao lừa anh? Diệt mồi nói, lừa gì cơ. Lừa gì à.
Anh gắt, em có hắn, sao còn... Ô hay, anh là gì của em mà cấm được. Anh
chua chát bứt lá trên đầu, ném tơi tả xuống đất, giống một nhà thơ trẻ thất
vọng xé toang bản thảo phơi mưa.

Tất nhiên Tân nhận lời hẹn, lại dạo phố, cà phê, lại ăn uống. Anh hỏi,

tại sao em đi với anh. Diệt mồi cười, lấp liếm anh bằng cái cười rung rinh.
Chán không hỏi nữa, tự mình hiểu rồi, nhưng đã bảo người viết văn đa
cảm. Một loại người ương ngạnh, nhược điểm lớn nhất là ương ngạnh và
thích hành hạ chính mình. Đôi khi cảm tưởng mối tình khó đến này, lại ban
phát cho mình cảm xúc viết văn, làm thơ. Có chuyện đó thật. Chả thế mà
anh viết khỏe, đẻ khỏe, như gà công nghiệp. Đêm đêm ngồi trước máy tính,
trước trang giấy, tung cảm xúc dồn nén trong lòng, nghĩ, nếu cảm xúc đó
biến thành đá, thành gạch, có thể đè chết anh. Vì thế mà túi đầy thơ, đầy
truyện, đầy sự bộn bề chi tiết... Thấy ngày nào không gặp Tân là không
chịu được. Anh yêu thật mất rồi, giả hóa thật. Đau quá, không hiểu nổi
mình, đã tự bảo đừng để sự ngu ngốc rơi ra, thế mà tự nó lao ra thật. Cảm
thấy có lỗi với em. Lại những ngày lao như con thiêu thân trong lửa liếm,
gió bạo ngược. Anh tự đặt mình lên con tàu không có phanh, chỉ biết lao và
lao. Diệt mồi vẫn khinh khỉnh, bắt anh chấp nhận một con số không, sự
thèm khát rộn rạo không được chấp nhận một chút nào. Chài đã mất mà có
thấy chì đâu. Đàn ông con trai ở cái tuổi này, xa người yêu, không thèm
khát một cặp đùi ngơn ngớn trắng, đôi vú nở, không nhớn nhác nhìn khi cô
gái nào đó ăn mặc hở hang đi qua, hóa ra chuyện lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.