BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 411

Ra trước là một số lính Hán trắng, họ giơ cao hai tay chạy về phía đối
phương. Những người dưới trướng Thổ ti sợ chết đều đi về miền tây, đi về
nơi người Hán chưa đến.Thổ ti Mạch Kỳ bảo tôi đi ngay, tôi nhìn mẹ, mẹ
vẫn không muốn đi. Mẹ không muốn đi, tôi cũng không thể đi nổi. Ai cũng
biết, những người ở lại trong toà nhà này sẽ là đêm cuối cùng sống trên đời.
Mọi người lại uống rượu. Đó là một đêm mùa xuân đang đến. Gió ẩm quét
sạch mùi khói đạn.Trong kho dưới tầng hầm, cái mùi ngọt ngọt pha chút
ẩm mốc bốc lên, vây quanh những con người như ngủ như thức. Viên sĩ
quan Hán trắng không biết đấy là mùi gì, cứ khịt khịt hít vào. Người nhà
Mạch Kỳ đều biết đấy là mùi hỗn hợp của lúa mạch, bạc trắng và thuốc
phiện.Tôi ngủ thiếp đi trong cái mùi như mộng mơ, như ảo giác thật dễ
chịu ấy.
Thời gian còn lại của đêm hôm ấy, tôi chìm trong giấc mơ, mơ chuyện linh
tinh vụn vặt, nhưng mơ thấy toàn những sự việc mà tôi đã trải qua trong
đời. Khi nắng chiếu vào mắt, tôi tỉnh dậy, phát hiện mình đang ngủ trong
căn phòng thời nhỏ của tôi, ngủ trên cái giường thời nhỏ tôi vẫn ngủ. Cũng
vào lúc này, cái buổi sáng tuyết rơi ấy, lần đầu tiên tôi cho tay vào ngực
Trác Mã. Chính ở đây, cái buổi sáng tuyết rơi, hoạ mi hót ngoài cửa sổ, cơ
thể cô hầu đã thức tỉnh một chút hiểu biết say ngủ trong cái đầu ngốc
nghếch.Từ buổi sáng hôm ấy, kí ức tôi bắt đầu trong căn phòng này, trên cái
giường này. Năm ấy tôi mười ba tuổi, đời tôi bắt đầu từ năm mười ba, lúc
này tôi không biết mình đã bao nhiêu tuổi.Trong nhà chỉ còn một mình tôi,
tôi thấy tôi trong gương.Trời ơi, trán tôi đã có nếp nhăn! Nếu mẹ vẫn ngồi
bên tôi như buổi sáng năm xưa, tôi sẽ hỏi mẹ, thằng con nốgc của mẹ đã
bao nhiêu tuổi rồi? Ba mươi, bốn mươi? hay năm mươi? Rất nhiều năm
tháng qua nhanh.Tôi đến bên cửa sổ, sương mù ngoài kia đang tan dần,
tiếng chim hót véo von, tưởng chừng thời gian ngưng đọng, cuộc đời vẫn
dừng lại từ bao năm trước.
Tôi nghe thấy tiếng chim họa mi, nghe thấy cả tiếng chim bạch linh và
tiếng sơn cước mỏ xanh.
Bỗng, chim hoảng hốt vụt bay lên từ những cành cây, từ những bụi cỏ.
Chúng lượn vòng trên không trung, ríu rít kêu như không muốn đậu xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.