BÙM - Trang 132

Nhưng Becky đã kịp rút phắt cái lọ keo xịt tóc loại siêu cứng hiệu

L’Oréal từ túi áo sau và xịt tới tấp vào hai mắt lão. Lão già rú lên, đưa
hai tay bưng mặt rồi ngã xuống đất.

“Cái vòng,” tôi đạp chân lên cánh tay lão trong khi Charlie bứt tuột

nó ra và dùng hết sức bình sinh quăng nó ra xa. Chúng tôi đứng đó và
nhìn cái vòng bay qua không trung rồi rơi tõm xuống mặt nước cạnh
chiếc thuyền nhỏ đang đậu neo bên vách đá.

Vantresillion hét lớn, “Aaaaaaaaaaeeeeeeaaaaaaa!”
Và Charlie nói. “Jimbo à, bà chị cậu quả là một tay nữ lưu thời đại.”
“Tao sẽ coi đó là một lời khen ngợi,” Becky đáp.
“Vâng,” Charlie nói. “Nhưng khi Vantresillion mất liên lạc với hội

sở, ở bên trên sẽ có người nhấn cái nút và ta sẽ nổ tung hết cả, vì thế
ngay trong giây phút này ta phải làm điều gì đó thật phi thường.”

Mù mù dở dở, Vantresillion lảo đảo đứng dậy, quờ quạng tìm chúng

tôi mà bóp cổ.

“Xăng,” tôi hét. “Dưới thuyền có xăng. Ta phải châm lửa vào cái

máy Gia tốc gì gì đó. Phải cho nó phát nổ mới được.”

Chúng tôi bèn ba chân bốn cẳng chạy xuống mép nước, loay hoay

tìm cách gỡ động cơ ra khỏi đuôi thuyền nhưng nó nặng quá sức.

“Thôi quên cách đó đi,” Becky vớ lấy một cái can nhựa đựng dầu

màu đỏ. “Đây mới là thứ ta cần.”

Chúng tôi lại leo ngược lên cái dốc cỏ, chạy về ngôi nhà hoang.
“Nó sắp đóng kìa!” Charlie quát. “Nhanh lên!”
Tôi giật lấy khúc củi lúc này đã gẫy gập, tống nó vào cái lỗ. Nó bị

nghiền tan răng rắc. Charlie và Becky loạng choạng vác một hòn đá
tới và nhét nó vào khe hở. Khoang máy siết lấy hòn đá, rung lên bần
bật, rồi mịt mù xả ra một luồng khói nâu hắc ám.

Becky vặn nắp can, rót xăng vào khoang Gia tốc. “Giờ thì,” chị ấy

nói. “Châm lửa thôi.”

“Bằng cách nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.